Bệnh nhân có tiền sử khoẻ mạnh, làm nghề thợ xây. Cách vào viện 1 tháng, bệnh nhân bị mèo cắn vào tay (không nhớ vị trí cắn). Sau một tuần con mèo chết. Bệnh nhân không đi tiêm phòng dại. Cách vào viện 2 ngày, bệnh nhân xuất hiện đau nhức người, đau cột sống thắt lưng. Sau khi tắm xong người bệnh xuất hiện kích thích, bồn chồn, tức ngực, khó thở, sợ gió sợ nước, tăng tiết đờm dãi, khạc nhổ nhiều lần.
Bệnh nhân được chuyển đến khoa Cấp cứu (Bệnh viện Bệnh Nhiệt đới Trung ương) trong tình trạng kích thích, bồn chồn, vật vã, sợ nước sợ gió, tăng tiết, khạc nhổ thường xuyên, không ăn không uống được. Bác sĩ chẩn đoán: theo dõi thể dại hung dữ. Sau 2 ngày nhập viện, bệnh nhân vẫn hôn mê, đã được an thần, thở máy. Hiện bệnh nhân đã có kết quả khẳng định với bệnh dại.
Bác sĩ khuyến cáo dể phòng chống bệnh dại thì những người bị chó, mèo cắn, cào, liếm hoặc tiếp xúc phải thực hiện nghiêm ngặt việc xử lí vết thương, khám và điều trị dự phòng; tuyệt đối không được điều trị bằng thuốc nam.
Khi bị chó, mèo cắn nên:
+ Xử lí vết thương: rửa ngay thật kĩ vết cắn bằng nước xà phòng đặc, sau đó rửa bằng nước muối, bôi chất sát trùng như cồn, cồn iốt để làm giảm lượng vi rút tại vết cắn.
+Chỉ khâu vết thương trong trường hợp vết cắn đã quá 5 ngày.
+Tiêm vắc xin uốn ván và điều trị chống nhiễm khuẩn nếu cần.
+Tiêm vắc xin dại hoặc dùng cả vắc xin và huyết thanh kháng dại (HTKD) để điều trị dự phòng tuỳ theo tình trạng súc vật, tình trạng vết cắn. Cần đến khám ở trung tâm vắc xin để được tư vấn.
- Cách li, theo dõi những con vật nghi mắc bệnh dại, nhiễm bệnh dại.
- Vệ sinh, khử trùng tiêu độc toàn bộ chuồng, cũi, dụng cụ chăn nuôi, vận chuyển, môi trường thức ăn, chất thải, các vật dụng khác đã tiếp xúc với con vật mắc bệnh. - Những người có nguy cơ bị nhiễm virus dại như nhân viên thú y, kiểm lâm, làm việc trong phòng thí nghiệm có virus dại... khuyến cáo nên tiêm phòng dại.