- Can cớ chi mà đến bây giờ cậu mới rút ra được kết luận…đắng lòng ấy?
- Thực tế nhãn tiền từ việc kinh doanh của mình. Mở ra mô hình nào chết yểu mô hình ấy! Cái thì chết vì sự cạnh tranh không sòng phẳng. Thứ thì GATO (ghen ăn tức ở) võ bẩn, quậy phá liên miên. Thêm vào đó là sức mua kém, hàng tồn hàng ế gặm âm cả vốn…
- Nhưng mình nghe quen tai câu làm giàu không khó mà! Có lẽ do cái số lao đao lận đận, cái mệnh không hợp với sản xuất kinh doanh của cậu nên nó thế…
- Họ chém gió thế thôi, chứ thực sự lăn xả vào thương trường mới biết thế nào là trầy vi trốc vảy. Nếu làm giàu không khó như họ nói sao có hàng vạn doanh nghiệp chết không chỗ chôn với đống nợ tồn, nợ xấu?
- Với tư cách bằng hữu, mình khuyên, hay cậu thử cải số, đổi mệnh thử xem?
- Nghĩa là đổi nghề hả? Nghề gì cũng khó, cậu lấp ló ý gì chăng? -Theo mình chuyển sang nghề y chẳng hạn?
- Đừng xui dại mình! Bao bệnh viện, phòng khám đìu hiu như chùa Bà Đanh kìa?
- Ai bảo cậu bốc thuốc, kê đơn, điều trị? Nguy hiểm lắm! Cậu chỉ chạy cái giấy phép cấp giấy chứng nhận sức khỏe thôi…
- Cậu có uống nhầm thuốc lú không đấy? Bạt ngàn cơ sở có chức năng đấy rồi…
- Ai bảo cậu cạnh tranh với họ làm gì? Phải dị biệt. Cơ sở của cậu chuyên cấp chứng nhận sức khỏe cho người đã chết…
- Hả?!!!
- Ngạc nhiên chưa! Cậu nên cắp sách vào Trung tâm Y tế Dự phòng Quảng Trạch, Quảng Bình ấy mà học hỏi người ta. Dư địa làm ăn còn mênh mông lắm! Mỗi giấy chứng nhận thu 175 ngàn đồng. Thấy chưa! Tôi thành công vì tôi độc đáo! Làm giàu không khó còn gì?