Google News

Trà Sư – Nơi hồn quê Nam Bộ lắng sâu trong từng nhịp sống

Giữa bức tranh hùng vĩ của miền Tây mùa nước nổi, khi sóng nước mênh mang soi bóng trời, khi chim trời gọi nhau ríu rít trên ngọn tràm bạt ngàn – có một nơi như chốn “đào nguyên phương Nam” mà ai một lần ghé qua cũng mang về trong tim một miền thương nhớ. Ấy là Rừng tràm Trà Sư – không chỉ là kỳ quan xanh giữa đại ngàn, mà còn là nơi lưu giữ hồn cốt văn hóa, phong tục, và nếp sống thuần hậu của người miền sông nước.

image001.png
Một miền ký ức sống động – “Chợ quê giữa bồng bềnh con nước”

Khi bước chân về Trà Sư hôm nay, du khách không chỉ đến với thiên nhiên thuần khiết, mà còn được “du hành thời gian” về lại những tháng năm xa cũ của Nam Bộ. Khu làng chợ tái hiện sinh động hình ảnh miệt chợ nổi xưa – nơi mà ghe xuồng nối đuôi nhau, nơi mái nhà tranh nghiêng nghiêng bên bờ nước, nơi tiếng rao của người bán hàng hòa quyện cùng tiếng chèo khua nước như khúc nhạc đời dung dị, thân thương.

Khung cảnh ấy sống dậy giữa lòng Trà Sư một cách đầy trân quý: những chiếc ghe chở đầy hoa trái, những gánh hàng rong với đủ món ăn dân dã. Cảnh vật xưa – người xưa như thể bước ra từ trang sách cũ, nay hiện hữu chân thật đến nao lòng.

“Chỉ một lần ghé Trà Sư, đã như chạm tay vào miền ký ức phương Nam – nơi thời gian lắng đọng trong từng nét mộc mạc, giản đơn.”

image003.png
Nếp nhà Nam Bộ – nơi lưu giữ hồn đất và tình người

Giữa không gian ấy, những nếp nhà sàn bằng tre nứa, mái lá đơn sơ hiện lên như lời tuyên ngôn bất thành văn của người miền Tây về lối sống thuận thiên. Không cao tầng, không hào nhoáng, những gian nhà mộc mạc với vách lá, liếp tre, cùng bộ trường kỷ, khạp nước, bếp củi… như một bảo tàng sống động của văn hóa bản địa.

image005-4104.jpg
Nghệ thuật sống của miền sông nước – giản dị mà sâu sắc

Bên hiên nhà là những lu gốm đựng nước mưa, những khay đựng trầu cau, là hình ảnh bà mẹ Nam Bộ ngồi chằm nón, tay se sợi, miệng ngân nga câu vọng cổ… Từng vật dụng, từng góc nhỏ đều là dấu ấn thời gian, là lời kể về cuộc sống đầy nghĩa tình, gắn bó với đất – với nước – với trời. Những điều tưởng như bình dị ấy, lại là sợi dây kết nối quá khứ và hiện tại, níu bước chân lữ khách giữa miền sông nước. Ở Trà Sư, cái đẹp không nằm ở sự phô trương, mà lặng thầm trong từng vách tre, từng gốc cau, từng ánh mắt hiền hậu của người dân xứ sở.

Người miền Tây vốn nổi tiếng bởi cái tình, cái nghĩa – điều đó được thể hiện rõ qua cách họ gìn giữ, tái hiện văn hóa truyền thống tại Trà Sư. Mỗi chiếc nồi đất, chiếc bếp củi, cái cối giã gạo hay tấm bồ, cái nia… đều là minh chứng sống động cho lối sống từ bao đời nay “ăn ở có hậu, làm lụng siêng năng, lấy nghĩa làm trọng, lấy tình mà thắt chặt nhân duyên.”

image007-8815.png
Vó cá - một lát cắt của đời sống mưu sinh bình dị

Du khách đến đây không chỉ để ngắm mà còn để sống thử giữa không gian xưa ấy – được khoác áo bà ba, đội nón lá, ngồi bên chõng tre thưởng thức chén trà thơm, nghe người kể chuyện về những mùa cá linh, mùa chim bay, mùa ghe về đầy bến.

Du lịch ở Trà Sư không đơn thuần là khám phá – mà là trở về. Trở về với cái gốc của con người Việt – chân chất, thủy chung, hiền lành, để thấy rằng dù dòng đời có đổi thay, hồn quê Nam Bộ vẫn lắng sâu trong từng nhịp sống nơi đây.