Tôi là gái phố, bố mẹ tôi có cửa hàng may quần áo được thừa kế từ thời ông nội tôi để lại. Tay nghề của bố khá điêu luyện, lại luôn giữ chữ tín với khách hàng nên quanh năm bố mẹ không thiếu việc làm. Nhờ vào thu nhập ổn định của cửa hàng mà tôi và em trai được ăn học đến nơi, đến chốn.
Vào năm thứ 3 của trường Đại học Ngoại ngữ tôi quen Phong, chàng kiến trúc sư tương lai nổi tiếng con nhà giàu, học giỏi, điển trai và ga lăng đến mềm lòng bất cứ cô gái nào được Phong để mắt tới. Vậy mà cuối cùng Phong thú nhận rằng anh “chết” tôi ngay cái nhìn đầu tiên, khi tôi đến trường Đại học Kiến trúc thăm cô bạn thân học ở đó.
Phong khen tôi xinh đẹp, nét đẹp thuần khiết của người con gái Á Đông. Anh không tiếc công sức để tìm hiểu tôi qua cô bạn thân của tôi. Thấy Phong nghiêm túc, chân thành nên sau nửa năm quen nhau, tôi mở lòng đón nhận tình yêu anh dành cho tôi. Phong ra trường trước tôi hai năm, anh có việc làm ở một công ty kiến trúc cho thu nhập tốt. Còn tôi sau khi nhận bằng tôi cũng có mức lương đủ sống khi một trung tâm ngoại ngữ tuyển dụng làm giáo viên dạy học.
Đám cưới của tôi và Phong được tổ chức trang trọng, hoành tráng với sự hiện diện đầy đủ của bố mẹ, họ hàng và bạn bè đồng nghiệp đôi bên. Sau tuần trăng mật ở một thành phố núi mộng mơ, Phong đón tôi về ngôi nhà hai tầng khang trang đầy đủ tiện nghi của anh. Vợ chồng đầu gối, tay ấp chưa được bao lâu thì Phong có chuyến công tác tại một tỉnh phía Nam. Thấy tôi buồn, Phong ôm tôi vào lòng thủ thỉ rằng hoàn thành xong nhiệm vụ anh sẽ đền bù xứng đáng cho vợ...
Đợt khảo sát công trình kéo dài gần nửa tháng, khiến tôi thương nhớ, khắc khoải đợi chồng. Thế mà ngược với sự chờ mong của tôi, Phong trở về bên tôi có phần thờ ơ, lạnh nhạt. Anh quên luôn lời hứa sẽ đền bù xứng đáng cho tôi sau những ngày xa cách. Tủi thân, tôi giận dỗi thì anh đưa ra lý do công việc bận rộn nên mệt mỏi...
Tôi chưa tìm được cách để hâm nóng tình yêu với chồng thì Phong lại liên tục có những chuyến bay vào Nam, mà thời gian lưu lại trong đó càng ngày càng kéo dài. Rồi cái tin Phong cặp với một cô gái trẻ đẹp, sành điệu làm ở vũ trường, nơi mà Phong thường ghé lại mỗi dịp công tác đến tai tôi.
Phong không chối khi tôi đưa ra bằng chứng, Phong thản nhiên bảo trẻ trung, thành đạt lại được tiếng giàu có, đẹp trai, ga lăng thì tội gì không được hưởng thụ? Tôi thật sự choáng với lý lẽ đó của Phong. Vậy anh quyết định xây dựng hạnh phúc với tôi để làm gì? Muốn Phong thấy được cái giá của tôi không thua kém cô bồ trẻ của anh, để anh phải tiếc nuối khi ruồng rẫy tôi, tôi quyết chí lên kế hoạch trả thù tội ngoại tình của anh…
Nghĩ là làm, tôi điện thoại hẹn hò với Ninh, cậu đồng nghiệp trẻ mới được nhận về trung tâm, vì biết Ninh để ý đến tôi ngay buổi đầu gặp mặt. Cái gì đến phải đến khi tôi có kinh nghiệm của một người đàn bà đã lập gia đình, còn Ninh háo hức khám phá như một kẻ đói yêu... Cuộc tình của tôi và Ninh kéo dài không lâu vì chính chồng của tôi đã phát hiện ra. Phong buộc tôi dọn ra khỏi nhà anh cùng lá đơn ly hôn anh đã ký sẵn mà không chờ tòa giải quyết. Ninh chỉ bị khiển trách, còn tôi, trung tâm cho thôi việc do tôi chủ động lôi kéo Ninh. Tôi vô cùng hối hận, chỉ vì nông nổi tôi đã khiến sự việc đến mức không thể cứu vãn, giá như tôi bình tĩnh, chín chắn thì đâu đến nỗi vừa mất chồng vừa mất việc làm, lại mất luôn phẩm hạnh của một người phụ nữ đã có gia đình!