Chẳng ai có thể vỗ ngực tự xưng mình khôn ngoan, tài giỏi, tránh được hết các rủi ro trong suốt cuộc đời. Vì vậy đọc tâm sự của cô trong bài viết "Khôn ba năm, dại một giờ", tôi thấy cô cũng chỉ là nạn nhân của kẻ lừa tình mà thôi.
Một cô gái quê, tuổi đời còn trẻ, xa nhà để ra chốn thành thị kiếm sống nên không vững vàng, không bản lĩnh thì khó lòng mà tránh khỏi vấp ngã.
Tôi trách cô là mẹ cô biết cô còn nhỏ tuổi, sống ở nơi phồn hoa đô hội, nhiều cạm bẫy, cám dỗ đã khuyên cô tránh xa những chuyện quan hệ hư hỏng mà cô vẫn lao vào. Tôi nghĩ yêu gì thì yêu chứ chẳng biết nhà cửa người yêu mình ở đâu mà vẫn trao thân, gửi phận cho họ thì cô phải gánh chịu hậu quả cay đắng là đúng thôi. Giờ biết cha của đứa trẻ ở đâu mà tìm?
Tôi thật sự mong rằng câu chuyện đau lòng của cô được nhiều bạn trẻ biết đến, để họ còn lấy đó làm bài học mà răn mình, mà tỉnh táo tránh xa những kẻ lợi dụng sự ngây thơ, dễ dãi, cả tin của những cô gái quê khi chân ướt chân ráo lên thành phố tìm việc mà hại đời của họ.
Tôi nghĩ các cô gái trẻ phải hết sức tỉnh táo, đừng ham đổi đời bằng bất kỳ giá nào, đừng nghe lời đường mật, dàn cảnh giúp đỡ nọ kia mà sập bẫy của những kẻ lừa tình, sở khanh.
Bây giờ chuyện cũng đã rồi, cô đang bụng mang dạ chửa mà đứa bé chẳng có tội tình gì, nên cô đừng chối bỏ nó.
Tốt nhất cô nên nói cho ba mẹ cô biết để người lớn suy nghĩ thấu đáo hơn, còn có cách giúp đỡ cho cô. Cô vẫn có thể ở lại thành phố sinh con, nuôi dạy tốt đứa bé như nhiều bà mẹ đơn thân khác.
Tôi nghĩ xí nghiệp, nhà máy nơi cô làm cũng không vì chuyện có bầu, sinh nở của cô mà cho cô nghỉ việc đâu. Rồi thời gian sẽ giúp cô lấy lại tinh thần. Hãy hi vọng vào một tương lai tốt đẹp ở phía trước, đừng nghĩ quẩn mà làm điều gì dại dột.
Trước mắt hãy giữ gìn sức khỏe để sinh con cho “mẹ tròn con vuông”, về quê với ba mẹ hay ở lại thành phố là do cô quyết định. Tin rằng với sự hỗ trợ, giúp đỡ và cảm thông của gia đình, cô sẽ có sự lựa chọn tốt nhất cho con đường đi của mình.