Mikoyan MiG-29 (NATO định danh Fulcrum) là loại máy bay tiêm kích phản lực thế hệ thứ tư, do Liên Xô cũ/Nga thiết kế chế tạo. MiG-29 được thiết kế cho vai trò chiếm ưu thế trên không
Được Phòng thiết kế Mikoyan phát triển vào thập niên 1970, nó bắt đầu đi vào hoạt động trong Không quân Xô viết năm 1983, và tiếp tục được Không quân Nga, cũng như nhiều quốc gia khác trên thế giới, sử dụng.
Ngày 6/10/1977, tiêm kích MiG-29 thực hiện thành công chuyến bay thử nghiệm đầu tiên và chính thức phục vụ trong Không quân Xô viết 6 năm sau đó. Tới nay, khoảng 1.600 chiếc được sản xuất, 900 trong số đó để xuất khẩu.
MiG-29 đã có lịch sử hoạt động đa dạng trong nhiều lực lượng không quân khác nhau như Algeria, Bangladesh, Bulgaria, Cuba, Cộng hòa Séc, Eritrea, Đông Đức, Hungary, Ấn Độ, Iran, Iraq, Malaysia, Myanmar, Triều Tiên, Peru, Ba Lan, Romania, Serbia, Slovakia, Syria, Yemen và tất cả các nước thuộc Liên Xô (cũ), trong đó có Ukraine.
MiG-29 được tạo ra với nhiệm vụ chính chống lại máy bay địch, chống máy bay trinh sát của đối phương bất cứ lúc nào, ngay cả trong điều kiện thời tiết bất lợi.
Tiêm kích MiG-29 có chiều dài 17,37 m, sải cánh 11,4 m, trọng lượng rỗng 11.000 kg, trọng lượng cất cánh tối đa 21.000 kg. MiG-29 trang bị hai động cơ Klimov RD-33, sức đẩy 81.4 kN mỗi chiếc.
MiG-29 có thể đạt vận tốc cực đại Mach 2.4 km/h, tầm bay 700 km (khi chiến đấu) và 2.900 km (khi tuần tiễu), trần bay 18.013 m, vận tốc bay lên cực đại 330 m/s.
Tiêm kích đánh chặn MiG-29 trang bị một pháo 30 mm GSh-30-1, cơ số đạn 150 viên. Máy bay mang được trọng lượng vũ khí 3.500 kg, gồm 6 tên lửa không đối không loại AA-8 Aphid, AA-10 Alamo, AA-11 Archer, AA-12 Adder, bom FAB 500-M62, FAB-1000, TN-100, ECM Pods, S-24, AS-12, AS-14…