Hãng Tass ngày 14/1 dẫn lời một quan chức của công ty United Instrument Corporation (UIC) một trong những công ty con của Tập đoàn công nghệ nhà nước Rostec, cho biết: “Các thông số kỹ thuật và chức năng của máy bay cảnh báo sớm trên không A-50 cho phép chúng tôi có thể sử dụng nó ở bất cứ nơi nào trên thế giới, kể cả Syria”.
Tuyên bố của Nga đưa ra sau khi phương tiện truyền thông phương Tây cho biết Moscow đã bắt đầu sử dụng A-50 trên bầu trời Syria để hỗ trợ các hoạt động của lực lượng không quân nước này trong chiến dịch không kích khủng bố ở quốc gia Trung Đông này.
Theo đại diện IUC, nhiệm vụ của A-50 là phát hiện và theo dõi các mục tiêu trên không và mặt nước, kiểm soát các máy bay chiến đấu và máy bay tấn công trên không cũng như định vị các mục tiêu trên không, mặt đất và mặt biển, và điều này rất cần thiết nhằm hỗ trợ cho các chiến dịch không kích của Nga.
A-50 (NATO định dạng là Mainstay) là dòng máy bay cảnh báo sớm trên không do Liên Xô phát triển dựa trên máy bay vận tải Ilyushin Il-76 để thay thế cho máy bay cảnh báo sớm Tupolev Tu-126 Moss.
Chiếc máy bay cảnh báo sớm trên không A-50 đã thực hiện chuyến bay đầu tiên vào năm 1978 và được biên chế hoạt động vào năm 1984. Đến khi Liên Xô sụp đổ, đã có khoảng 40 chiếc máy bay A-50 được chế tạo.
Máy bay cảnh báo sớm trên không A-50 có thể kiểm soát đồng thời tới 10 chiếc máy bay chiến đấu thực hiện cả các phi vụ đánh chặn trên không và tấn công các mục tiêu dưới mặt đất.
Được biên chế tổng số 15 phi hành đoàn và nhân viên vận hành thiết bị điện tử, A-50 có thể bay liên tục 4 giờ với tầm hoạt động 1.000km. Tầm hoạt động có thể xa hơn khi được tiếp dầu bằng máy bay tiếp dầu Il-78.
Máy bay A-50 có chiều dài 49,59m, sải cánh 50,5m, chiều cao 14,76m, tốc độ tối đa 900 km/giờ, trần bay 12.000m, trọng lượng rỗng 75 tấn và trọng lượng cất cánh tối đa lên đến 190 tấn.
Máy bay cảnh báo sớm trên không A-50 đã có 4 phiên bản là: A-50M, A-50U, A-50I và A-50E/I. Trong đó, phiên bản cơ bản A-50M được trang bị radar Vega-M có thể phát hiện đồng thời 300 mục tiêu với khoảng cách khoảng 185 dặm (gần 300km) đối với các mục tiêu dưới mặt đất và khoảng 400 dặm (khoảng 640km) đối với các mục tiêu trên không. Đây là phiên bản được biên chế nhiều trong không quân Nga.