Tôi chưa có dịp lên thành phố, nhưng qua phim ảnh, qua bạn bè tôi được biết ở thành phố con gái 24, 25 tuổi như tôi chưa chồng, thậm chí chưa có người yêu không phải là chuyện hiếm. Thế nhưng ở quê điều đó thật hệ trọng, trong gia đình mà có con gái ế, con gái quá lứa lỡ thì nghĩa là gái trên 20 mà chưa có người rước thì không những bản thân cô gái đó lo lắng mà bố mẹ, người thân cũng đứng ngồi không yên.
Hàng ngày bận rộn với công việc đồng áng, cơm nước cho bố, mẹ, rỗi thì chạy qua hàng xóm buôn vài chuyện tôi còn thấy thoải mái, dễ chịu chứ ngồi một chỗ nghe hết bố rồi mẹ thở dài ca cẩm sao đến mãi chẳng có ai dòm ngó tới mà nẫu cả ruột.
Thực ra tôi cũng biết mình không xấu gái chứ chẳng cần đến bạn bè khen ngợi, tiếc nuối song có lẽ chưa đến duyên nên tôi đành chờ mà thôi. Rồi cuối cùng ông trời cũng không quên "suất" của tôi khi tôi có dịp quen với anh. Anh 28 tuổi, là thợ đường dây, nhà ở trên thị trấn, anh cùng đồng nghiệp về quê tôi thay lại hệ thống dây dẫn điện cho làng.
Trưa đó đi làm đồng về tôi thật ngỡ ngàng khi thấy nhóm công nhân bày cơm nắm ra ăn trong bóng mát vườn cây lâu năm của nhà tôi. Tôi nhẹ nhàng chào họ để xuống bếp nấu cơm cho bố, mẹ, lát sau một thanh niên to cao, khỏe mạnh, có nụ cười làm quen cởi mở vào tận bếp xin nước uống cho cả nhóm.
Thấy anh em công nhân làm việc vất vả dưới cái nắng oi bức của mùa hè, tôi nhanh chóng ra vườn chặt mấy cây mía, róc sạch sẽ, chẻ nhỏ bỏ vào nồi đun nước cho họ uống. Việc làm tình nguyện đó của tôi đã được anh thay mặt cả nhóm cảm ơn chân thành.
Tưởng rằng quen nhau phút chốc cũng chỉ là người qua đường, vì ngay tối hôm ấy sau khi hoàn thành công việc nhóm công nhân đã trở về thị trấn. Không ngờ ngày chủ nhật tuần đó anh lại tìm gặp tôi...
Đúng là gặp duyên gặp số, tình yêu cứ thế tự nhiên mà đến, chỉ sau một năm tìm hiểu tôi đã là vợ anh khi tôi bước vào tuổi 26. Bố, mẹ chồng có cửa hàng buôn bán vật liệu xây dựng nhưng thông cảm với con dâu là gái chân quê nên tôi không được bố mẹ xếp vào công việc gì ở cửa hàng.
Theo nguyện vọng của chồng tôi là muốn ra riêng nên bố, mẹ chồng mua cho vợ, chồng tôi một căn nhà đủ rộng cùng mảnh vườn đang được chủ nhà cũ trồng rau, trồng cây ăn trái. Nhà tuy xa thị trấn vài ba cây số nhưng tôi thực sự ưng ý khi lại được quay về một phần của nghề nông. Hàng xóm của tôi là vợ chồng chú Tuấn, chú có cô con gái lớn năm nay 19 tuổi đang phụ bán hàng giày dép với bác họ ngoài tỉnh, còn con trai út của cô chú đang học lớp 8 trường thị trấn.
Sáng sớm chồng đã đi làm nếu làm ở thị trấn thì trưa anh ghé ăn cơm cùng tôi còn nếu làm xa thường đến tối muộn anh mới có mặt ở nhà. Nên cứ xong việc vườn tược, bếp núc là tôi lại qua trò chuyện với cô chú hoặc khâu giúp con trai của cô chú chiếc quần tuột chỉ, chiếc áo đứt khuy. Thỉnh thoảng một tháng đôi lần con gái lớn của cô chú lại về thăm nhà. Em da trắng, tóc dài, dịu dàng xinh đẹp ra dáng gái thành phố với váy áo gợi cảm, với lớp son phấn nhẹ nhàng nhưng quyến rũ.
Chồng tôi cũng quí em lắm, mỗi lần em có nhà chồng tôi cũng có lí do để sang nhà em chuyện trò hay giúp bố, mẹ em ấy sửa điện hoặc chỉ đơn giản là uống trà đàm đạo với bố em.
Rồi không hiểu sao thời gian gần đây chồng tôi mắc chứng đau bụng về đêm, khi thì chồng bảo do ăn bụi ngoài quán, lúc chồng kêu do tắm khuya lạnh bụng...
Nhà vệ sinh cách buồng ngủ của vợ chồng tôi đúng một mảnh vườn, sát với vườn ngô nhà chú Tuấn. Mà thật lạ cứ những ngày có con gái chú Tuấn về thăm nhà là đêm đến chồng tôi phải băng qua vườn đến nhà vệ sinh vì đau bụng. Tối qua thấy lâu mà chồng chưa về sợ anh gặp chuyện gì trong nhà vệ sinh, tôi lặng lẽ đi tìm....Tôi chết đứng vì trên tấm nilông ai đó đã cố tình trải sẵn giữa vườn ngô, chồng tôi và con gái lớn của chú Tuấn đang quấn chặt lấy nhau.