Học sinh Đắc Pre phải dùng đèn pin để học bài. Ảnh: N.T. |
Xã Đắc Pre cách trung tâm thị trấn Thạnh Mỹ hơn 70km, là xã biên giới đặc biệt khó khăn của huyện Nam Giang (Quảng Nam). Toàn xã có 246 hộ với 1.282 nhân khẩu, trong đó 90% là người dân tộc Ve, hầu hết thuộc diện hộ nghèo.
Đắc Pre được hưởng nhiều chính sách cho xã biên giới. Tuyến đường nối Đắc Pre với tỉnh lộ 14D đang trong quá trình thi công. Đắc Pre đã có đường, trường, trạm khá hoàn chỉnh, nhưng chưa có điện lưới quốc gia. Toàn xã, 70% hộ dân phải sử dụng đèn dầu. Để có điện thắp sáng, một số hộ dân khá giả đã tự sắm máy phát điện nhỏ, giá mỗi cái lên tới 4 - 5 triệu đồng.
Anh Brôn Nhàn (35 tuổi, thôn 58, xã Đắc Pre) cho biết: “Nhà mình mấy chục năm nay thắp đèn dầu. Dầu đắt, không có tiền nên gia đình mình không thắp nữa!”.
Trụ sở UBND xã Đắc Pre được đầu tư xây dựng khang trang với hệ thống bóng đèn nhưng chưa một lần thắp sáng. Toàn bộ máy vi tính, máy in... của xã xếp đống. Cạnh đó, trạm y tế xã cũng tương tự.
Anh Hiên Viến- Phó công an xã Đắc Pre cho biết: “Toàn bộ tài liệu cán bộ xã đều phải viết tay. Để làm báo cáo, tổng hợp gửi huyện, tỉnh, cán bộ văn thư xã phải đi xe máy ra thị trấn Thạnh Mỹ mới làm được. Mỗi năm tiêu tốn vài chục triệu đồng ngân sách cho các văn bản báo cáo cũng vì không có điện”.
Ông Brôn Trường - Chủ tịch xã, cho biết: Dự án mạng lưới điện quốc gia về các xã biên giới đã triển khai 3 năm nhưng đến nay Đắc Pre vẫn chưa có điện. Mỗi năm, mỗi hộ dân được hỗ trợ 5 lít dầu theo chương trình của nhà nước cũng chỉ đủ để thắp sáng trong vài tháng”.
Cách TP Buôn Ma Thuột khoảng 15 km, nằm ngay dưới lưới điện cao thế 500 KV nhưng hàng chục năm nay hơn 700 hộ dân 6 thôn, buôn ở xã Cuôr Knia vẫn sống trong bóng tối...
Năm 2009, UBND tỉnh Đăk Lăk đồng ý cho lập dự án đầu tư xây dựng công trình lưới điện 6 thôn xã Cuôr Knia. Đến nay vẫn chưa thấy điện.
“Người dân ở đây chưa một lần dùng đến lưới điện, nhà nào khá giả thì mua bình ắc quy về thắp sáng ăn cơm tối, nghe radio, xem tivi đen trắng và cho con học thôi. Chỉ lấy nước nước tắm thôi cũng nổ máy công nông để hứng, vừa tốn tiền lại nhọc công”, bà Vương Thị Miềng thôn 7 nói: Họ phải quay nước giếng sâu cả mấy chục mét bằng tay.
Bà con các thôn tự góp tiền mua mô tơ để phát điện từ suối. Nhưng mùa nắng hụt nước máy phát ngừng hoạt động. Mùa mưa, mô tơ bị nước lũ cuốn trôi.
Ông AVôtô Phương, Chánh văn phòng UBND huyện Nam Giang cho biết: “Ngoài Đắc Pre còn có các xã Đắc Pring, Laê, Zuôi đến nay chưa có điện. Kinh phí để kéo điện về các xã biên giới quá lớn, vượt quá khả năng của huyện nghèo như Nam Giang”. |
Lê Kiến