Type 99 155mm là loại pháo tự hành được sản xuất bởi Mitsubishi Heavy Industries cho lực lượng Phòng vệ mặt đất Nhật Bản. Type 99 được đưa vào sử dụng từ năm 1998.
Type 99 được trang bị pháo chính 155mm L52 với chiều dài nòng bằng 52 lần cỡ đạn. Pháo có tốc độ bắn khoảng 6 viên/phút, cơ số đạn pháo mang theo là 39 viên.
Type 99 155mm có tầm bắn tối đa 30km với đạn pháo thông thường, 38km với đạn pháo tăng tầm. Ngoài ra nó còn được trang bị 1 đại liên MHB 12,7mm.
Loại đại bác trên bánh xích khủng tiếp theo ở châu Á là K-9 Thunder của Hàn Quốc. Nó được sản xuất bởi Samsung Techwin và đưa vào sử dụng trong quân đội Hàn Quốc từ năm 1999.
K-9 được trang bị pháo chính 155mm L52 với chiều dài nòng bằng 52 lần cỡ đạn. Pháo có tầm bắn tiêu chuẩn khoảng 30km, phạm vi tối đa từ 38-56km với đạn pháo tăng tầm.
Điểm mạnh của K-9 là chế độ bắn loạt 3 đạn vào một mục tiêu trong vòng 15 giây với quỹ đạo khác nhau làm tăng hiệu quả tiêu diệt mục tiêu. Hiện nay, ngoài K-9 chỉ có pháo PHZ-2000 của Đức có được tính năng bắn loạt này.
PLZ-05 của Trung Quốc cũng là một đại diện góp mặt trong những đại bác trên bánh xích khủng nhất ở châu Á.
PLZ-05 được trang bị pháo chính 155mm/L52 được xem là một bước đột phá của Trung Quốc theo phong cách phương Tây. PLZ-05 được chính thức công bố vào năm 2007.
Theo quảng cáo từ nhà sản xuất NORINCO, PLZ-05 có tốc độ bắn tối đa khoảng 8 viên/phút, tầm bắn tối đa khoảng 50km với đạn pháo tăng tầm. Nó cũng được quảng cáo là có khả năng bắn loạt 3 đạn/15 giây nhưng tính năng này chưa được kiểm chứng.
Ngoài PLZ-05/L52 nhà sản xuất Norinco cũng đang giới thiệu một biến thể PLZ-04/L54 nhằm hướng đến thị trường xuất khẩu.
Một ông vua đại bác trên bánh xích khác ở châu Á là M1978 Koksan của Triều Tiên. Loại pháo này được gắn trên khung gầm xe tăng Type 59 của Trung Quốc và được đưa vào sử dụng trong khoảng năm 1985.
M1978 sử dụng pháo chính cỡ nòng 170mm với tầm bắn tối đa lên đến 60km. Nó là loại đại bác trên bánh xích có tầm bắn xa nhất ở khu vực châu Á.
M1978 Koksan được xem là mối đe dọa lớn đối với Hàn Quốc vì nó có tầm bắn bao phủ toàn bộ khu vực Thủ đô Seoul của Hàn Quốc. Tuy nhiên, loại pháo tự hành này có nhược điểm lớn là tốc độ bắn rất chậm chỉ khoảng 1-2 viên/5 phút. Bên cạnh đó hệ thống điều khiển hỏa lực của nó cũng khá lạc hậu.