Phản bội chồng một tháng sau đám cưới
> Phát hiện vợ ngoại tình nhờ định vị trong iPhone
> Suýt nữa tôi 'lao đến' tình cũ, phản bội chồng
> Phản bội chồng, sợ dính bầu với người tình
Nhiều lần tôi tự nhủ phải rời xa người ấy, dừng việc tội lỗi này lại nhưng không thể. Ở bên người ấy tôi hạnh phúc, cảm giác lâu rồi chồng không mang lại cho mình.
Tôi 24 tuổi, mới lập gia đình hai tháng. Chồng tôi mọi thứ đều tốt, duy nhất một điều chưa có việc làm, quanh quẩn ở nhà, còn tôi đã đi làm được một năm.
Tuy lương thấp nhưng tôi vẫn trang trải được cuộc sống gia đình, hiện tôi gặp một vấn đề cực kỳ nghiêm trọng, mong mọi người cho lời khuyên chứ không phải để nghe thêm mọi người chỉ trích vì tôi biết mình là người đàn bà tội lỗi, không đáng được cảm thông.
Ảnh minh họa. |
Tôi và chồng yêu nhau 5 năm rồi mới quyết định cưới, quãng thời gian 5 năm yêu nhau lại không hề êm đẹp. Khoảng thời gian 3 năm trở lại đây chúng tôi thường xuyên cãi vã, nhiều khi đỉnh điểm muốn chia tay, sau đó một thời gian lại làm lành.
Lúc trước chồng rất vô tâm, tôi luôn là người chủ động làm lành, ai cũng bảo tôi yêu anh nhiều quá và luôn phải chạy theo mặc dù tôi có nhiều người theo đuổi, họ đều hơn anh về mọi mặt.
Tôi vẫn yêu anh vì biết anh cũng yêu mình. Cứ thế chúng tôi yêu nhau như vậy, đến lúc gia đình tôi giục chuyện lấy chồng. Mẹ lo lắng con gái có thì, giục cưới xin. Anh và gia đình bên nhà ban đầu chưa muốn cưới ngay vì một vài lý do.
Tôi chán nản, sau đó những cuộc tranh cãi, chỉ khác là tôi đã chán việc chạy theo anh để làm lành trước. Chúng tôi chia tay. Lần này có vẻ rất nghiêm trọng, tôi nhớ anh nhiều nhưng không chủ động liên lạc trước, anh cũng không hề liên lạc với tôi.
Một tháng sau, tôi tuyệt vọng và tập cách quên anh. Rồi người ấy xuất hiện, quan tâm, chăm sóc tôi rất nhiều, ban đầu tôi chỉ định trêu đùa để không còn nhiều thời gian nhớ về anh nữa, không ngờ nảy sinh tình cảm thật. Sau đó tôi biết người ấy đã có người yêu, sẽ không bỏ cô ấy để đến với tôi, tôi không muốn chen vào hạnh phúc của họ nên chủ động rút lui.
Rồi tôi và anh làm lành, anh đề nghị đám cưới nhưng đến lúc này thực sự tôi chưa sẵn sàng, vì trong lòng giờ đây tình cảm dành cho anh không còn nguyên vẹn, anh làm tôi tổn thương quá nhiều. Tôi vẫn yêu anh nhưng bị ảnh hưởng bởi người ấy, nhiều lần trì hoãn chuyện đám cưới, hai bên gia đình thúc ép, tôi đành nhắm mắt gật đầu.
Gần đến ngày cưới tôi báo cho người ấy biết, nhận ra anh có chút buồn và lại quan tâm tôi giống như lúc trước. Tôi không biết liệu anh có tình cảm với mình thật không hay chỉ bên tôi để lấp chỗ trống (vì người yêu ở xa, ít khi gặp nhau). Đến tận ngày cưới tôi cũng không cảm thấy thật sự hạnh phúc, vì sợ quyết định sai. Cưới xong tôi tiếp tục trở lại với công việc, đi làm xa nên một tuần mới gặp chồng một lần vào cuối tuần.
Tôi và người ấy vẫn liên lạc, anh quan tâm tôi theo cách riêng, không để mọi người chú ý quá nhiều. Điều gì đến cũng đến, một tháng sau khi cưới tôi đã phản bội chồng, lần đầu tiên ấy tôi bật khóc, khóc đến mức không thể ngừng lại được. Tôi cảm thấy nhớ, yêu chồng và cực kỳ tội lỗi. Tôi không muốn mất chồng vì anh rất tốt, luôn thương yêu tôi.
Nhiều lần tôi tự nhủ phải rời xa người ấy, dừng việc tội lỗi này lại nhưng không thể. Ở bên người ấy tôi cảm thấy hạnh phúc, cảm giác rất lâu rồi chồng không mang lại cho tôi. Giờ tôi không biết phải làm sao, làm gì để rời xa người ấy, để cảm thấy hạnh phúc khi ở bên chồng?
Quyết định lấy chồng là sai lầm sao? Tôi chỉ muốn chết để kết thúc mọi chuyện, nhưng còn những người ở lại sẽ ra sao? Thương chồng, vì sao lại yêu và cưới một người đàn bà đáng khinh như tôi kia chứ.
Theo VnExpress