Tổ hợp tên lửa đất đối không tầm trung MIM-23 Hawk do Công ty Raytheon phát triển đầu những năm 1950, bắn thử lần đầu năm 1956. Đầu những năm 1960, MIM-23 chính thức đưa vào phục vụ trong quân đội Mỹ.
Tổ hợp MIM-23 thường được trang bị 4 đài radar bắt mục tiêu - dẫn đường tên lửa, 6 bệ phóng (3 đạn tên lửa/bệ) và một số thành phần hỗ trợ khác.
Bốn loại radar gồm: đài radar bắt mục tiêu tầm cao AN/MQP-35, đài radar bắt mục tiêu bay thấp AN/MPQ-34, đài radar chiếu dọi mục tiêu năng lượng cao AN/MPQ-33/39 (dùng để theo dõi mục tiêu, dẫn đường tên lửa) và đài radar xác định cự ly AN/MPQ-37.
Tổ hợp MIM-23 trang bị đạn tên lửa MIM-23A dài 5,08m, đường kính thân 0,37m, sải cánh 1,21m, lắp đầu đạn nổ mảnh nặng 54 kg và trọng lượng phóng 584 kg.
Tên lửa có thể tiêu diệt mục tiêu ở cự ly 2-25 km, độ cao bay tối đa 11.000m, tốc độ hành trình Mach 2,4. MIM-23A lắp đầu tự dẫn radar bán chủ động – công nghệ hiện đại vào thời điểm đó.