Tôi không biết phải trải nỗi lòng của tôi như thế nào, khi giờ đây người tôi như chết rồi. Cũng như bao nhiều cô gái khác, khi thời cao đẳng tôi cũng có mối tình sinh viên rất vui, nhưng đến khi gặp anh người chồng hiện tại tôi chỉ yêu và cưới rất nhanh chỉ trong khoảng 6 tháng. Bởi lúc đó tôi lỡ có bầu.
Lúc đầu ba mẹ tôi không đồng ý để tôi cưới vì chồng tôi khi đó cờ bạc, trai gái nhiều nên ba mẹ sợ tôi lấy về sẽ khổ. Nhưng tôi cố gắng thuyết phục ba mẹ tôi, để con tôi có cha. Cuối cùng gia đình cũng chấp nhận. Một đám cưới như tôi mong đợi đã diễn ra. Nhưng rồi cũng kể từ đó cuộc sống của tôi như địa ngục.
Ảnh minh họa. |
Cưới nhau được hai năm rồi nhưng chưa một ngày tôi được sống trong vui vẻ, suốt ngày phải nghe ảnh chửi thế này thế nọ, dù tôi vẫn không làm gì sai. Trong thời gian sống với nhau anh vẫn chứng nào tật nấy, vẫn đỏ đen, gái gú khiến tôi nhiều lần viết đơn ly hôn, nhưng nghĩ lại vì con mà sống nên tôi lại thôi.
Nói đến chuyện anh cặp bồ, ngoại tình nhưng chưa bao giờ anh thấy có lỗi và xin lỗi vợ. Đã vậy anh còn lớn tiếng quát nạt vợ con, anh dùng những lời lẽ thô tục nhất, thậm chí còn chửi tôi là "con đĩ", anh ví tôi như con chó. Khi nghe những lời đó tôi như một con điên không còn biết gì. Sống với nhau hai năm là cũng từng đấy năm tôi chịu đựng, cung phụng và sợ anh đủ điều. Giờ tôi phải làm sao để thoát khỏi cuộc sống gia đình đầy địa ngục bi đát này?