-Chuyện gì mà chém gió bi quan thế?
-Thì đấy, năm hết tết đến nhiều thứ cứ thi nhau bùng phát. Bùng phát buôn lậu, bùng phát hàng nhái, hàng giả; bùng phát dịch bệnh gia cầm, gia súc; bùng phát tội phạm trộm cướp; bùng phát tai nạn giao thông; bùng phát vi phạm an toàn vệ sinh thực phẩm; bùng phát…
-Thôi! Thôi! Cậu kể thêm nữa là tớ đột quỵ, chẳng dám ra khỏi nhà nữa đâu.
-Cậu tưởng ở nhà là an toàn à? Bức bí, tù chân, không khéo bị xì trét. Mà xì trét thì khó làm chủ hành vi, không khéo lại bùng phát bạo lực gia đình.
-Cứ như cậu nói thì bi kịch quá, kiểu như dưới gầm trời này không còn chỗ an toàn để dung thân không bằng?
-Đừng hoảng lên thế, các cụ đã dạy, bệnh nào thì thuốc đấy, rồi mọi chuyện đều được giải quyết cả thôi.
-Như một loạt bùng phát cậu nêu thì đã có thuốc gì?
-Cậu kém thông tin quá! Cứ có bùng phát là có ra quân. Ra quân trấn áp tội phạm; ra quân bảo vệ môi trường; ra quân chỉnh trang đô thị; ra quân kiểm tra an toàn vệ sinh thực phẩm; ra quân…
-Nghe cậu nói tớ phân vân quá! Sao cứ phải chờ bùng phát đã rồi mới ra quân nhỉ?!