Tôi năm nay 27 tuổi, chồng tôi 30. Chúng tôi kết hôn 6 năm nay và đã có hai con. Trước khi cưới chúng tôi có hơn hai năm tìm hiểu nhau, hồi đó anh hiền lành chất phát. Tôi yêu anh bởi vẻ bề ngoài thư sinh, phong nhã, đặc biệt là sự chịu thương chịu khó của anh.
Cưới nhau không lâu thì các con trào đời, trong khi đó công việc của cả hai vợ chồng không thuận. Mặc dù chúng tôi đều đã học xong đại học nhưng do mới ra trường công việc chưa ổn định đã kết hôn ngay.
Tôi sau khi sinh em bé thì công ty cũng cho nghỉ việc nên chỉ ở nhà chăm con. Anh làm cho công ty tư nhân áp lực về thời gian mà thu nhập chỉ đủ chi cho bản thân nên chồng tôi quyết định đi buôn bán để kiếm tiền nuôi vợ con.
Chắc cũng vì gánh nặng “cơm áo gạo tiền” mà kể từ đây tính tình chồng tôi đổi khác. Anh thường hay cáu bẳn với tôi khi không vừa ý điều gì. Có khi cũng chỉ là chuyện chăm lo con cái chưa đến nơi đến chốn để con ốm đau. Hay chỉ là nồi canh cho mặn quá, không vừa vị anh cũng cau có, quát mắng.
Thời gian gần đây công việc buôn bán của anh gặp khó khăn nên khi về đến nhà anh lại hay trút giận vào tôi. Áp lực cuộc sống khiến cho đời sống tình dục cũng trở nên nhạt nhẽo hơn. Nhiều khi tôi làm việc đó cũng chỉ vì nghĩa vụ trả bài chứ thực tình ham muốn không có.
Cách đây mấy ngày khi tôi và chồng đang ân ái, tôi nói với anh là em gái tôi muốn mượn ít tiền để sửa căn bếp. Nên số tiền anh đưa tôi hôm qua để đóng học cho con và chi tiêu trong tháng tôi đã cho vay.
Thế là chồng tôi cứ làu bàu, rồi cáu bẳn cho rằng tôi không tôn trọng anh, cho em gái vay tiền mà chưa hỏi ý kiến chồng. Thấy không vừa tai nên tôi cũng nói đôi lời, hai bên lời qua tiếng lại thành ra cãi vã lẫn nhau.
Bất ngờ anh giơ tay tát tôi một cái nổ đom đóm mắt, rồi anh quát tháo, mắng tôi đã không làm ra tiền lại còn tiêu hoang. Ăn bám chồng rồi, còn dùng tiền mồ hôi của chồng kiếm được để tùy tiện chi tiêu mà không xin phép.
Nói xong anh lao xuống giường bỏ mặc tôi trần trụi nằm trên giường khóc nức nở. Đi được vài bước anh ngoái đầu lại nói “còn nằm đó mà khóc nữa à? Tao cho cái tát nữa bây giờ”. Nói xong anh quay lại vơ lấy quần áo mặc và giơ tay tát tôi thêm cái nữa thật.
Trong lòng tôi trào dâng nỗi uất hận, đau vì cái tát của anh một thì đau vì bị bạo hành tình dục còn lớn gấp bội. Tôi cần sự ân ái của chồng nhẹ nhàng, tình cảm chứ đâu phải sau khi “gần gũi” xong anh đánh đập, coi khinh tôi như một con cave rẻ tiền thế này.