Cái giá của cô gái trẻ ham lấy Việt kiều
> Khi kiều nữ Việt lấy chồng đại gia
Từ một cô gái trầm tính, hiền lành giờ em đã là người ngang ngạnh và sống bất cần đời. Em có thể đi bất cứ đâu, với bất cứ ai, miễn sao người đó có thể cung cấp đầy đủ vật chất cho em.
Ảnh minh họa |
Em được sinh ra trong một gia đình không hạnh phúc. Ba mẹ li hôn từ khi em là cô bé 10 tuổi. Từ đó, em sống với mẹ.
Cuộc sống tuy đầy đủ về vật chất, nhưng em luôn thấy thiếu tình cảm gia đình. Mẹ chỉ biết vùi đầu vào công việc kiếm tiền, tình yêu duy nhất mà mẹ dành cho em đó là những cọc tiền để tiêu vặt hàng tháng.
Rồi mẹ cũng tái hôn. Em chán nản và bỏ học khi bước vào lớp 11. Em đàn đúm, mải chơi theo những đám bạn lêu lổng, chỉ biết ăn chơi diện hàng hiệu và đi đến những quán bar hàng đêm nhảy nhót. Và em gọi đó là cuộc sống hạnh phúc “nơi thiên đường”.
Càng ngày em càng trượt dốc, ở cái tuổi 17 “ăn chưa no, lo chưa tới”, nhưng em đã mang những nét già dặn của một cô gái đứng tuổi.
Những lời nói dối mẹ và ba dượng để xin tiền phục vụ cái thú ăn chơi đua đòi đã biến em thành người khác hẳn. Từ một cô gái trầm tính, hiền lành, giờ em là người ngang ngạnh và sống bất cần đời. Em có thể đi bất cứ đâu, với bất cứ ai, miễn sao người đó có thể cung cấp đầy đủ vật chất cho em ăn diện sung sướng mà không phải làm bất cứ điều gì.
Đôi khi, ngồi nghĩ lại cuộc đời, em cảm thấy mình cô đơn và lạc lõng. Cuộc sống của em giờ đây chỉ còn là những toan tính và thực dụng.
Cái ngày định mệnh ấy cũng đến, ngày mà em tưởng rằng những toan tính của mình đã thành công ngoài mong đợi, khi có sự xuất hiện của người đàn ông Việt kiều giàu có. Ông ta là bạn của dượng, một Việt kiều Mỹ mới về nước, đến thăm gia đình em.
Vẻ bề ngoài phong lưu giàu có của người đàn ông li dị vợ thu hút em. Em tưởng rằng, đó là cái “mỏ vàng, mỏ kim cương” để em đào bới. Từ đây, những tính toán thực dụng của em bắt đầu.
Em đã lao vào người đàn ông đó, mặc cho mẹ và mọi người thân phản đối, mặc cho ông ta hơn em vài chục tuổi. Tuổi tác lúc này với em có là gì, miễn sao ông ta có tiền và có thể cung cấp cho em cuộc sống giàu có, thỏa sức ăn chơi.
Dượng luôn coi em là đứa con gái hư hỏng. Ông ta chỉ mong sao tống em ra khỏi nhà cho khuất mắt. Mẹ là người khuyên can em khóc cạn hết nước mắt, nhưng những toan tính trong em, quyết tâm phải lấy bằng được người đàn ông ấy…, em đã không nghe lời mẹ. 18 tuổi, em bước lên xe hoa với nụ cười tươi và khuôn mặt không khỏi tự hào và đắc thắng.
Nhưng, em có ngờ đâu, mình đang rơi vào cái bẫy của người tình già và tuổi của em đâu biết được hết những khắc nghiệt của cuộc sống. Tưởng rằng giờ đây em sẽ được sống những tháng ngày trong nhung lụa, tha hồ hưởng thụ ăn chơi, mặc sức tiêu tiền, nhưng em đã quá sai lầm. Số phận nghiệt ngã của cuộc đời em cũng bắt đầu từ đây.
Người chồng đáng kính của em, người đàn ông lúc nào cũng tỏ ra là người lịch sự, ga lăng, hào phóng thực chất là tên vũ phu, cuồng ghen và ty tiện. Sau đêm tân hôn là những tháng ngày em bị nhốt trong phòng kín phục vụ thú vui tình dục của ông ta, không được đi bất cứ đâu và tiếp xúc với ai và nếu được đi ra ngoài thì cũng phải đi cùng ông ta.
Những trận đòn ghen thừa sống thiếu chết có thể giáng vào thân xác em bất cứ lúc nào, khi ông thấy em nói chuyện và tiếp xúc với người đàn ông lạ.
Khoảng cách tuổi tác quá lớn khiến em cảm thấy mình bị lạc lõng và cô độc. Trái tim non nớt của một cô bé tuổi 18 em đâu có hiểu hết được những cái giá quá đắt của cuộc đời.
Kết thúc cuộc sống hưởng lạc, ăn chơi, em rơi vào cuộc sống của một kẻ nô lệ không hơn, không kém. Tuyệt vọng và đau khổ nhưng em có thể làm gì đây khi cuộc sống không còn chỗ cho em.
Mẹ không còn thừa nhận em làm con kể từ ngày em bước lên xe hoa và em cũng không muốn phải nhìn thấy khuôn mặt lạnh lùng và khinh bỉ của người cha dượng… Những sai lầm này do em tự chuốc lấy, nên không còn cách nào khác ngoài sự chịu đựng. Cuộc sống của em không hạnh phúc!
Theo Mạnh Tuân
VietNamNet