Một thời Ba – Bét - Nhè
TP - Bố tôi từng mơ ra ở phố từ khi tôi chưa đẻ. Nhưng giấc mơ ấy của ông vĩnh viễn không thành. Đã vậy thì ông nhất định phải là anh nhà quê ăn chơi hơn người. Vì thế, vượt qua hàng chục năm đói vàng mắt, vừa có chút dư dả do gặp may, là bố nhớ đến chuyện…ăn chơi!