"Tôi hạnh phúc và không thấy buồn. Đối với tôi, trận đấu này giống như màn ăn mừng cho sự nghiệp của tôi vậy", Roger Federer phát biểu sau khi chơi trận tennis cuối cùng trong sự nghiệp ở Laver Cup.
Federer bảo rằng 'tôi không buồn' nhưng khi thốt ra những lời ấy, nước mắt anh bắt đầu rơi. Federer đã khóc rất nhiều trong cuộc phỏng vấn sau trận đấu. Anh khóc cùng người đồng đội và cũng là đối thủ lâu năm, Rafael Nadal. Anh khóc cùng gia đình, HLV, người đại diện và rất nhiều khán giả có mặt tại nhà thi đấu O2 ở London.
Sự nghiệp đỉnh cao gần hai thập kỷ của Federer có thể gói gọn trong 2 hình ảnh ngay tại nước Anh. Năm 2003, anh giành danh hiệu Grand Slam đầu tiên trong số 20 danh hiệu Grand Slam của mình tại Wimbledon. Hành trình ấy kết thúc với hình ảnh gây bão mạng xã hội: Anh thổn thức bên cạnh người thân và đồng nghiệp.
Federer khóc nhưng anh đã thực sự hạnh phúc trong trận đấu cuối cùng sự nghiệp. Suốt 3 năm qua, Roger Federer đã cố gắng chữa trị nhưng không thể đưa đầu gối trở lại tình trạng ban đầu. Tình trạng chấn thương đã ngăn cản anh có được một danh hiệu chia tay tennis.
Laver Cup xuất hiện không thể đúng lúc hơn để người hâm mộ thế giới chào tạm biệt thần tượng của họ. Trong suốt sự nghiệp, Federer đã cống hiến cho tennis ở nhiều khía cạnh và chúng ta có thể nhìn thấy những di sản đó trên sân O2.
Các tay vợt còn lại trong nhóm Big 4 - Nadal, Novak Djokovic và Andy Murray, đã dành cho Federer những cử chỉ tôn trọng nhất. Nếu không có tấm gương của "Tàu tốc hành Thụy Sĩ", liệu rằng họ có đạt được những thành công như hiện tại?
Trước Federer, chưa có tay vợt nào đạt được sự ổn định trên tất cả các bề mặt sân, từ tuần này sang tuần khác, Slam này sang Slam khác, năm này qua năm khác, thập kỷ này đến thập kỷ khác như anh đã làm được. Sau Federer, hai tay vợt khác là Nadal và Djokovic cũng làm điều tương tự. Tài năng, sự chuyên nghiệp và cột mốc 20 Grand Slam của Federer chính là những mục tiêu mà Nadal và Djokovic luôn hướng đến trong sự nghiệp. Cũng phải thôi, ai cũng muốn giống người giỏi nhất.
Trong trận đấu cuối cùng, người đánh cặp với Federer chính là Rafael Nadal. Bộ đôi này từng là đối thủ chính trong thời gian dài nhưng cũng là những người bạn yêu quý nhau. Lịch sử tennis không chứng kiến nhiều bộ đôi đối thủ truyền kiếp có mối quan hệ thân tình như vậy. Họ cạnh tranh từng danh hiệu, thách thức nhau phá vỡ những giới hạn theo tinh thần thể thao nguyên bản.
Nếu ai đó từng thắc mắc, ngày mà Ronaldo hoặc Messi giải nghệ sẽ như thế nào, thì chúng ta có thể nhìn sân O2 rạng sáng nay. Federer và Nadal nắm tay nhau, rồi cùng khóc nức nở khi trận đấu kết thúc. Nadal chia tay đối thủ vĩ đại nhất, và cũng có thể là người bạn lớn nhất trong sự nghiệp.
Không chỉ có Nadal, thế hệ đàn em như Novak Djokovic và Andy Murray - những người giỏi nhất - đã nhường sân khấu cho Federer. Vì anh, họ đã chấp nhận tham gia một giải đấu trong thời gian mà các tay vợt thường nghỉ ngơi sau US Open. Họ xuất hiện để tôn vinh sự nghiệp vĩ đại của Federer, một tay vợt huyền thoại, một người đàn anh và chắc chắn là thần tượng của họ trong những ngày đầu đến với tennis.
Roger Federer không muốn mình đơn thuần là một tay vợt vĩ đại, như cái cách mà các tiền bối đã làm. Anh muốn đóng góp nhiều hơn thế. Federer là chủ tịch của Hội đồng Tay vợt ATP trong 6 năm; anh giúp thương lượng tăng tiền thưởng tại các giải đấu lớn; anh mở công ty quản lý đứng sau thành công của tay vợt nữ đang lên Coco Gauff.
Nhiều người tiếc nuối vì Federer không thể có chiến thắng trong ngày chia tay tennis. Gánh nặng tuổi tác và chấn thương khiến anh mắc lỗi trong những tình huống quyết định. Nhưng vẫn có những 'khoảnh khắc Federer': Những cú volley sắc bén, cú thuận tay trứ danh và những cú trái tay rất mượt mà.
Tài năng và nhân cách của Federer giúp anh được yêu mến trên toàn thế giới. Từ New York, Paris, London, Melbourne: Ở mỗi nơi, người hâm mộ luôn coi anh như tài sản riêng gắn liền với thành phố. Nhưng không ai có thể thắng được thời gian. "Tôi rất vui vì cuối cùng cũng đã vượt qua", Federer cảm thấy nhẹ nhõm vì có thể kết thúc trận đấu mà không gặp tổn thương nghiêm trọng. Cuối cùng, chúng ta phải chấp nhận sự thật Roger Federer đã thuộc về lịch sử.
Nhờ tấm gương của Federer, nhiều ngôi sao tennis đã xuất hiện và phá hàng loạt kỷ lục. Bản thân tennis cũng phát triển tốt đẹp hơn vì có Federer. Nhưng sẽ không bao giờ có ai giống như anh ấy.