Sau 2 ngày đưa ra xét xử, chiều 18/12, TAND tỉnh Tiền Giang đã tuyên phạt bị cáo Võ Văn Minh (SN 1980 ngụ Cái Bè, Tiền Giang) mức án 7 năm tù giam về tội “cưỡng đoạt tài sản” trong vụ án chai nước “con ruồi”.
Theo cáo trạng của VKSND tỉnh Tiền Giang, Võ Văn Minh cùng với Võ Thị Thảo (chị Minh) có thuê mặt bằng ở xã An Cư, huyện Cái Bè đến bán bún riêu.
Vào ngày 3/12/2014, khi Minh lấy chai Number One loại nhựa 350 ml là sả phẩm của Công ty TNHH MTV Tân Hiệp Phát (đóng tại tỉnh Bình Dương) để bán cho khách hàng. Minh nhìn thấy con ruồi bên trong chai nước nên cất giấu dưới bàn để không ai phát hiện, việc này những người trong gia đình Minh cũng không biết. Sau đó Minh có ý định dùng chai nước có con ruồi để yêu cầu Công ty Tân Hiệp Phát giao tiền cho mình.
Chủ tọa phiên tòa - thẩm phán Võ Trung Hiếu - đang tuyên án. Ảnh: Tân Châu.
Ngày 5/12/2014 Minh gọi điện cho Công ty Tân Hiệp Phát, buộc công ty giao tiền cho mình 1 tỷ đồng để đổi lấy chai nước có con ruồi và sự im lặng. Nếu công ty không giao tiền thì Minh sẽ khiếu kiện đến Ban bảo vệ người tiêu dùng tỉnh Bình Dương, đăng trên báo chí, chương trình 60 giây hàng ngày và 5.000 tờ rơi nội dung chai nước Number One có chứa con ruồi nhằm làm công ty Tân Hiệp Phát mất uy tín, mất thương hiệu, không thể kinh doanh trên thị trường.
Sau khi nhận được điện thoại và lời đe dọa nên Ban Giám đốc Công ty Tân Hiệp Phát lo sợ và đã phân công nhân viên đến gặp Minh 3 lần để kiểm tra thông tin và giải quyết vào các ngày 6/12/2014; 16/12/2014 và 20/1/2015. Tất các lần giải quyết đều lập biên bản, nhân viên thuyết phục Minh đổi chai nước và nhận một số sản phẩm của công ty. Minh từ chối và hạ mức tiền từ 1 tỷ đồng xuống 600 triệu rồi 500 triệu đồng.
Vợ bị cáo khóc khi tòa tuyên án. Ảnh: Tân Châu.
Lần cuối cùng ngày 27/1/2015 Công ty tiếp tục cử nhân viên xuống giải quyết và đồng ý giao 500 triệu đồng cho Minh để đổi lấy chai nước và giữ kín thông tin. Khi nhận tiền có làm biên bản, đem số tiền trên bỏ vào mô tô thì bị cơ quan công an bắt giữ để điều tra vụ án về hành vi “cưỡng đoạt tài sản”.
Bản án cho rằng tại phiên tòa, bị cáo Võ Văn Minh thừa nhận có gây áp lực và nhận tiền của công ty Tân Hiệp Phát.
Trong khi đó, các luật sư của bị cáo Võ Văn Minh cho rằng bị cáo không phạm tội cưỡng đoạt của công ty Tân Hiệp Phát vì quá trình trao đổi giữa bị cáo với công ty Tân Hiệp Phát là giao dịch dân sự; công ty Tân Hiệp Phát không lo sợ, không bị uy hiếp tinh thần v.v...
Đại diện VKS tại phiên tòa bác bỏ ý kiến của các luật sư khi cho rằng từ chai nước có giá 10 ngàn đồng, vì lòng tham, bị cáo đã yêu cầu Tân Hiệp Phát phải giao 1 tỷ đồng, sau đó là 500 triệu đồng. Lời khai của bị cáo tại tòa phù hợp với vật chứng, nhân chứng vụ án, biên bản bắt người quả tang… Hành vi của bị cáo của bị cáo đặc biệt nghiêm trọng, ảnh hưởng quyền sở hữu tài sản của công ty Tân Hiệp Phát, gây mất trật tự an trị an của địa phương…
Bản án của tòa cho rằng, trong thời gian nghị án, Hội đồng xét xử đã xem xét các tình tiết giảm nhẹ cho bị cáo như: Phạm tội lần đầu, gia cảnh bị báo khó khăn, nguyên đơn dân sự của vụ án là công ty Tân Hiệp Phát có xin giảm nhẹ hình phạt cho bị cáo…
Thế nên, TAND tỉnh Tiền Giang quyết định tuyên phạt bị cáo Võ Văn Minh 7 năm tù về tội “cưỡng đoạt tài sản" theo điểm a, khoản 4, điều 135 Bộ luật hình sự.