Tâm thư gửi mẹ chồng!

Mong mẹ hãy để sự yêu thương, trân trọng của chúng con được tròn vẹn, để những dị nghị, hiểu lầm, khoảng cách được lùi xa.

Thật sự, từ khi bước chân vào gia đình mình con đã thầm cảm ơn bố mẹ, các anh chị rất nhiều, con vẫn thường nói với bạn bè: “Tao nghĩ phải thầm cảm ơn bố mẹ chồng nhiều lắm vì ông bà rất thông cảm khi cho chúng tao cưới nhau”. Ngày ấy chúng con đến với nhau bằng tình yêu trong sáng, chân thành của tuổi trẻ. Chúng con còn trẻ dại, bồng bột, không va chạm cuộc sống nhiều nên chỉ nghĩ giản đơn, không kiềm chế bản thân mình, một sinh linh bé bỏng đã hình thành trong cơ thể con.

Lúc đó anh quyết tâm giữ lại, xin được cưới nhau để làm tròn trách nhiệm của người làm cha làm mẹ. Con đã nghe theo lời chồng, không ân hận về điều đó. Chúng con đã có một đứa con trai, cho đến thời điểm này tạm thời có thể gọi là hài lòng về điều đó, Cu Cún làm cho vợ chồng gắn kết hơn, nó làm con vui mỗi khi về nhà, làm con tiêu tan hết mệt mỏi mỗi khi gặp bế tắc trong công việc và cuộc sống. Con trai chính là mục đích sống mỗi khi con thất vọng, chán chường.

Chuyện chẳng có gì để nói nếu cuộc sống cứ diễn ra suôn sẻ như mong muốn. Nhưng cuộc đời mà, mọi chuyện không như ta muốn, có quá nhiều biến cố xảy ra sau đó, chồng con bị ốm, học hành dang dở, cuộc sống đảo lộn khi phát hiện ra anh bài bạc, cá cược bóng đá. Tất cả những gì gia đình con có từ của bố mẹ cho, rồi nhà ngoại con cho đều không cánh mà bay, thậm chí cả những gì con tích cóp được.

Những thứ đó đã qua và nó cũng không phải mục đích để con viết tâm sự này với mẹ nên con không nhắc lại nhiều. Với con cái gì qua sẽ cho qua, không kêu ca không phàn nàn gì cả. Chúng con còn trẻ, cơ hội còn rất nhiều nếu cố gắng. Cuộc sống này là do chúng con lựa chọn, đến với nhau từ tình yêu nên chúng con sẽ đương đầu với nó đến khi nào có thể, nếu không thể sẽ tự biết phải làm gì để tốt hơn cho nhau.

Điều con muốn tâm sự ở đây là có một số chuyện làm con không hài lòng khi tiếp nhận những thông tin đó. Mặc dù những điều này con đã nghe thấy từ lâu rồi, nhưng nghĩ thôi kệ, khi nào mọi chuyện nói đến mình thì mình sẽ hỏi lại, còn ở xã hội này người nói đi thì nhẹ, nhưng miệng truyền miệng đôi khi nặng hơn rất nhiều, con không có thời gian để bận tâm chuyện đó. Những điều con muốn bỏ qua ngoài tai thì thời gian gần đây liên tục nghe được lại quá nhiều, chính mẹ đã trách con điều đó.

Mẹ bảo con đi làm tiền lương chỉ để may quần áo, vì yêu đương mà làm chồng con bây giờ mới như thế này, con không chăm sóc chồng, coi thường chồng, nghe xong những thứ đó con thất vọng lắm mẹ ạ. Trong thâm tâm con từ khi đi lấy chồng cho đến tận bây giờ vẫn tâm niệm sẽ coi bố mẹ chồng như bố mẹ mình, nhà con cũng có hai người em trai, bố mẹ đẻ cũng có con dâu như mẹ nên con muốn cố gắng dung hoà và sống tốt để cho bố mẹ con cũng có những người con dâu tốt, nếu gặp người con dâu “hư” chắc bố mẹ con buồn lắm, như thế thì con có vui không?

Bản thân con sau này cũng là mẹ chồng, chính vì thế con chưa bao giờ có ý nghĩ thiếu tôn trọng hay coi thường bố mẹ chồng dù chỉ một lần, kể cả khi con nghe được chuyện thế này thế khác. Thật sự con không muốn nói gì cả dù chỉ một lời, nhưng con lại thấy bức bối, khó chịu lắm ở trong lòng, thấy tình cảm ngày càng nhạt dần đi. Con không muốn điều đó nên đây sẽ là lần duy nhất viết ra những tâm sự này, mong mẹ thấu hiểu và chia sẻ cùng phận làm dâu chúng con.

Ngày vợ chồng con bước chân khỏi nhà không một đồng trong túi, thậm chí còn nợ nần, khi đó con trai bắt đầu vào lớp một, đầu năm các khoản tiền cần đóng góp mua sắm đổ lên đầu con. Chồng con hết người này gọi nợ người kia gọi nợ, may mắn trong khi ở nhà anh, con đi làm cũng tiết kiệm được ít đủ để trang trải cho cuộc sống tạm thời và đóng học cho con khi đó. Chồng con cũng đi làm sau đó 2 tháng, mặc dù tiền lương anh làm phải chia ra các phần để trả nợ, phần đưa cho vợ chẳng được bao nhiêu, thậm chí không đủ tiền để thuê nhà hàng tháng, còn lại một phần tiền nhà, tiền ăn, sách vở, quần áo, sữa, bút đều phải do con căn cữ cho đủ dù lương con chỉ có 5 triệu/tháng chưa kể tiền xăng xe, ăn sáng, trưa.

Nếu lương của con đi làm chỉ để may quần áo thì con trai con – cháu nội của mẹ sống ra sao? Mẹ có biết nhiều buổi trưa nắng như thiêu con phải chạy xe mấy chục cây số chỉ để kiếm được 100 ngàn đồng? Con phải tranh thủ ra bến xe gửi ô tô từ mấy chục bộ quần áo về quê cho khách để kiếm thêm đồng ra đồng vào cho con trai con có sữa uống? Và nữa, mẹ bảo con váy ngắn váy dài bồ bịch, con cũng thấy buồn cười.

Đó chỉ là tâm sự con nói chuyện với mẹ và chị dâu về cái tin nhắn của anh bạn khi chồng con tra hỏi mà lại thành ra chuyện con bồ bịch. Thế này chắc lần sau con cũng chẳng dám kể với ai cái gì nữa, có gì cũng nên giữ trong lòng thôi mẹ nhỉ? Đầu óc con chưa bao giờ thanh thản vì mấy chữ cơm áo gạo tiền thì lấy đâu thời gian nghĩ mấy chuyện “mèo mỡ”? Con dâu mẹ gầy gò, ốm yếu, lại không xinh đẹp thì bồ bịch với ai?

Con còn rất nhiều tâm sự muốn chia sẻ nhưng chỉ tâm sự thế thôi cho lòng nhẹ bớt. Con không biết phải nói thế nào cho mẹ con mình hiểu nhau hơn. Con chỉ nghĩ sẽ sống bằng cả tấm lòng, sự chân thành, những gì con có. Con cố gắng sống tốt để hoàn thiện mình hơn và đem lại phúc cho con trai con sau này. Chúng con còn trẻ, vẫn còn nhiều bồng bột sốc nổi, có gì mong mẹ chân tình chia sẻ, góp ý thẳng thắn, không nên nhìn phiến diện từ cá nhân.

Con cũng là một người mẹ, hiểu tình yêu mẹ dành cho chồng con, nhưng bố mẹ con cũng sinh ra con và yêu con lắm, ông bà cũng mất ăn mất ngủ khi nhìn thấy con gái của mình vất vả, xót xa lắm mẹ à. Nhà con nghèo, cái gì có thể cho thì ông bà đã cho cả rồi nên khi nhìn thấy con cái vật lộn với cuộc sống cũng nặng lòng. Đôi khi con trộm nghĩ nếu ai đó đặt mình vào hoàn cảnh của những người con dâu như con một chút thôi mới thấu hiểu được.

Mẹ ơi, những điều con nói ra đây nếu có gì không phải, làm mẹ không hài lòng, hoặc không đúng mong mẹ bỏ qua. Con chỉ muốn trút bỏ những gì con nghe được ra khỏi lòng thôi. Mong mẹ hãy để sự yêu thương, trân trọng của chúng con được tròn vẹn, để những dị nghị, hiểu lầm, những khoảng cách lùi xa, vì nếu cứ như thế này con biết chồng con sẽ là người buồn nhất. Anh ấy yêu mẹ nhiều lắm, anh cũng muốn gia đình bình yên mẹ ạ.

Theo Ngoisao.net
Theo Đăng lại