Chấp nhận việc chồng ngoại tình vì muốn giữ gia đình

Chồng ngoại tình với cô nhân viên làm chung công ty. Tôi ngất lên ngất xuống phải vào bệnh viện truyền nước biển.

Chồng tôi đang đứng ở vị trí khá tốt trong sự nghiệp ở tuổi 33, ngoại hình ưa nhìn cộng với khiếu ăn nói lưu loát, dễ thuyết phục người khác nên ít nhiều anh được ngưỡng mộ từ bạn bè, đồng nghiệp xung quanh. Bạn bè nhận xét tôi khá ưa nhìn, đảm đang, sở hữu thêm một cửa hàng thời trang quần áo do bản thân tạo dựng nên, biết nấu ăn, nhà cửa sạch sẽ, chăm chút cho con chồng. Nhưng hình như bao nhiêu đó vẫn chưa đủ. Nhìn chung cuộc sống vợ chồng tôi khá đầy đủ, nhà cửa, xe hơi, giúp việc… không thiếu gì. Cái tôi thiếu chính là sự chân thành, tình yêu sâu sắc của chồng sau một thời gian yêu và cưới nhau.

Con trai được 5 tháng tôi phát hiện chồng ngoại tình với cô nhân viên làm chung công ty. Chồng vẫn rất có trách nhiệm với vợ con, luôn dành thời gian cho con khi có thể, hoặc chở vợ con đi chơi. Tôi đau, khóc lóc, gào thét, bỏ đi, rồi ngất lên ngất xuống phải vào bệnh viện truyền nước biển, thậm chí sự đau đớn khiến tôi dần trở nên im lặng, bởi tất cả sự phản ứng lúc đó cũng không thể nào xoa dịu nỗi đau thể xác, tinh thần của bản thân.

Chưa bao giờ tôi cảm thấy chán nản và thất vọng về cuộc sống của mình như vậy. Mặc dù trước khi lập gia đình tôi từng chứng kiến và nghe rất nhiều câu chuyện đại loại đàn ông mèo mỡ, trăng hoa, hay chuyện chăn rau sạch. Đến khi mình là nạn nhân của thói trăng hoa này tôi cũng làm tất cả mọi thứ để trút giận cho sự phản bội của chồng rồi vẫn phải học cách chấp nhận sự giả dối, chấp nhận hy sinh bản thân vì đứa con, chấp nhận bỏ qua lỗi lầm của chồng bởi không muốn con sống cảnh thiếu cha hoặc mẹ.

Thậm chí tôi phải dẹp bỏ cái tôi rất lớn mà trước giờ chưa cho phép ai xâm phạm. Ngày trước, tôi từng mạnh miệng rằng sẽ đường ai nấy đi nếu anh sai phạm, đến khi có con mới hiểu rằng không chỉ tôi mà tất cả phụ nữ có chồng khi đã trở thành mẹ thường chấp nhận hy sinh cho chồng, cho con.

Không phải vì không can đảm đứng lên giành lại công bằng cho mình, mà vì tôi thấy quá xót xa mỗi khi nhìn con nhỏ mỉm cười gọi ba mẹ, hoặc nếu buông tay thì bao nhiêu công sức mình tạo dựng sẽ tiêu tan. Con cái mình người khác sai bảo, chồng mình người khác dùng, nhà mình người khác vào ở, nghĩ đến cảnh đó tôi không kìm được nước mắt. Đau là thế, nhưng phải chấp nhận bỏ qua và sống tiếp.

Đạp bỏ rất dễ, giữ lấy hạnh phúc rất khó khăn, nhưng xung quanh ta thì toàn là những cám dỗ, cạm bẫy rình rập. Đàn ông chỉ muốn tìm thêm chứ không muốn mất. Là phụ nữ các bạn hãy biết chăm sóc bản thân nhiều hơn, sống cho mình, yêu thương chồng ở một giới hạn nhất định, nếu không một ngày nào đó bạn sẽ nhận được cú sốc tương tự như tôi. Hãy đứng vững để bảo vệ gia đình và con mình. Đừng bao giờ bỏ cuộc để cho những kẻ thứ ba có cơ hội chạm vào hạnh phúc của mình.

Theo Ngoisao.net
Theo Đăng lại