Mẹ chồng đòi nợ ngày xưa vay tiền cho chồng đi học

Lúc vợ chồng tôi khó khăn nhất chỉ có bên ngoại giúp còn bên nội không ai nói gì. Đến lúc có một chút, cả nhà chồng xô vào, mẹ chồng nhắc chuyện nợ nần, em chồng xin mua điện thoại...
Ảnh minh hoạ: Internet

Tôi một cô gái lớn lên trong Tây Nguyên. Tôi tuy không đẹp nhưng có nét rất dễ thương, tính tình hòa đồng thân thiện hay giúp đỡ người khác lại cộng thêm học giỏi, nhanh nhẹn. Tôi tốt nghiệp ra trường tự lực mình xin việc làm. Tiền lương tôi có thể phụ giúp ba mẹ tôi nuôi em gái tôi một phần ăn học (gia đình nhà tôi cũng thuộc diện khá giả, ba mẹ tôi không muốn tôi nuôi em nói để dành tiền sau này có chồng) nhưng tôi muốn vậy. Tôi cũng có tích góp một số tiền phòng ngừa mai này có chồng hay còn làm những việc khác.

25 tuổi ai cũng muốn tôi lấy được một người chồng có công việc ổn định để lo cho tương lai. Nhưng rồi tôi yêu và làm đám cưới với anh dưới bao sự ngỡ ngàng của mọi người. Anh một người hiền lành gia đình không khá giả nhưng cũng không đến nổi nghèo khổ. Anh đi làm lương còn không đủ sống nhưng chưa bao giờ xin gia đình một cái gì. Có nhiều lúc tôi phải đưa thêm tiền cho anh xài. Rồi chúng tôi cưới nhau, những tưởng hai người yêu nhau là được nhưng có quá nhiều vấn đề xảy ra.

Ngày cưới ba mẹ tôi thấy thương tôi quá, tại vì có chút tiền dành dụm tôi đã lo cho đám cưới từ tiền chụp hình đến nhiều việc khác nên ba mẹ tôi cho hai vợ chồng tôi nhiều lắm. Bố mẹ mua cho chúng tôi một căn nhà ở thành phố, rồi tất cả tiền cưới cũng cho luôn. Còn nhà chồng tôi cho chúng tôi đúng hai chỉ vàng, tiền bà con dòng họ cho ba mẹ đều lấy lại. Sau ngày cưới chúng tôi chuẩn bị đi Sài Gòn thì mẹ chồng tôi bất chợt nói: "Hai vợ chồng cởi hết vàng để lại cho mẹ trả nợ" trong khi đó vàng là của ba mẹ anh chị em trong nhà tôi cho gần hai cây. Tôi buồn không biết nói sao. Sau đó chồng tôi nói mẹ giỡn đó. Tối đó lại đến em gái chồng nói: "Hồi xưa mẹ nói anh trai đi làm sẽ nuôi em ăn học, bây giờ anh trai lấy vợ có nuôi con không?". Tôi cũng không biết nói sao chồng tôi làm không đủ nuôi bản thân anh đừng nói chi nuôi tôi.

Ảnh minh họa.

Thế là hai vợ chồng tôi vào thành phố bắt đầu một cuộc sống mới. Ngoài căn nhà ba mẹ tôi mua cho và hai cây vàng ba mẹ anh chị cho, tôi không có thêm số tiền nào. Nghĩ về tương lại tôi liền cất hai cây vàng để dành sau này còn sinh con. Sau một năm cưới tôi hạ sinh một bé trai. Tôi phải sinh mổ do ốm yếu không đủ sức khỏe. Khi tôi mang bầu bệnh suốt nên phải nghỉ làm, chỉ có một mình chồng tôi kiếm tiền nên không đủ sống. Tôi và chồng đã xài gần hết tiền dành dụm, đến nỗi tôi không dám mua đồ mặc khi có bầu cũng như sinh. Rồi tới ngày sinh tôi dành dụm được 10 triệu. Tôi về nhà mẹ đẻ sinh, bao nhiêu chi phí ba mẹ tôi lo hết từ sinh mổ ở bệnh viện, tiền cho bác sỹ, tiền quần áo... Trong khi con tôi là cháu đích tôn của nhà chồng nhưng ba mẹ chồng tôi có lên thăm mấy ngày không cho đồng nào đã vậy mẹ chồng tôi còn đòi đi hái tiêu để kiếm ít tiêu về nhà ăn. Ngày con tôi sắp đầy tháng, anh chị tôi cho tôi mấy triệu, ba mẹ chồng tôi cũng không nói gì. Sau đó hai vợ chồng tôi lại vào Sài Gòn. Từ đó gánh nặng đè lên vai chồng tôi cũng như gia đình.

Lúc vợ chồng tôi khó khăn nhất chỉ có bên ngoại giúp đỡ còn bên nội không ai nói năng gì. Tôi buồn nhưng không nói chỉ vì sợ gánh nặng thêm cho chồng. Rồi một năm thấm thoát trôi, hai vợ chồng tôi phải khổ lắm để dành tiền nuôi con nên không dám ăn cũng không dám mặc. Chồng tôi ốm đi rất nhiều. Rồi chúng tôi cũng tìm cách làm ăn, mở công ty riêng nhờ ba mẹ tôi vay ngân hàng 200 triệu. Nhờ có chút kiến thức tốt nên hai đứa làm cũng khá đủ ăn đủ mặc. Lúc trước tôi tự nhủ nếu có chút tiền vợ chồng tôi sẽ bù đắp cho ba mẹ tôi. Tôi mua cho ba mẹ tôi cái gì tôi cũng mua cho ba mẹ chồng cái đó. Tôi không bao giờ mua cho một bên hết. Nhưng ba mẹ tôi thì chỉ muốn con cái dành dụm tiền nên mỗi lần mua gì là mẹ tôi la. Còn ngược lại mẹ chồng tôi xem đó là bổn phận.

Đã vậy mẹ chồng tôi còn nhắc chuyện nợ hồi xưa vay cho chồng tôi đi học gần 30 triệu, em gái chồng thì nhắn số tài khoản cho chồng tôi để xin tiền: hết mua điện thoại rồi đến chuyện khác. Em trai chồng thì nói chúng tôi nên mua cho ba mẹ chồng một cái Ipad để tiện liên lạc với cháu, rồi mua máy giặt... Tôi đau hết cả đầu. Hai vợ chồng tôi làm chỉ mới đủ ăn chưa dư mà còn phải nuôi con. Chưa kể Tết đến phải về quê chồng mua hết thứ này đến thứ nọ. Tôi buồn lòng biết bao nhiêu nói ra thì sợ chồng buồn, cũng không dám nói với ba mẹ.

Tại sao gia đình nhà chồng tôi chỉ biết cho họ vậy không nghỉ gì đến vợ chồng tôi, hai vợ chồng tôi còn phải trả nợ nữa. Khi vợ chồng tôi khó khăn họ không giúp gì tôi cũng đâu than thở chỉ vì nghỉ cho chồng. Mọi người hãy cho tôi lời khuyên, tôi bây giờ cũng không biết làm gì, càng ngày nhà chồng tôi càng quá đáng.

Theo Theo Ngôi sao