Ký ức Tết

TP - Bây giờ Tết thành phố, nhà khá giả khoe rượu khoe hoa, những cành đào tiền triệu, những chậu lan nhiều triệu. Đồ bánh kẹo thường đồ Tây chứ đồ Tàu thì không thiêng. Tuy vậy cũng ít ai ăn, khách thường cũng chỉ nhâm nhi tí chút.

Một giám đốc tôi quen khoe Tết này có thịt lợn gửi nuôi ở quê với cách thức cám gạo rau chuối. Muốn có thịt sạch chỉ còn cách ấy. Thì ra bao nhiêu sự phát triển về khoa học tăng trọng đủ mánh mung rồi, bây giờ với người khá giả, miếng thịt ngày Tết lại trên đường quay về lối nuôi cám bèo ngày xưa.

Ngày xưa, với tôi ngày Tết khoái nhất được xem bố ướp thịt muối. Cả năm nuôi được con lợn gần tạ, ngày Tết đem mổ. Bữa đầu tiên có lòng, tiết canh. Đầu đuôi để cúng rồi pha ra làm giò tai giò thủ. Năm nuôi được con lợn to thì bóc thăn giã lấy cặp giò lụa, cân thịt vai ướp nhân bánh chưng. Còn lại ba chỉ mông vai pha theo từng thớ dài rửa qua rượu rồi ướp muối cùng chút hương liệu như hạt dổi.

Một phần trong số đó xâu lạt treo gác bếp hong khói. Vài tuần sau thịt bắt khói ám bồ hóng rồi se dần. Bữa ăn bố thường lấy xuống một hai thỏi rửa qua thái nhỏ rồi đem xào hành. Phần mông vai còn lại nhiều hơn thì thái miếng ướp vào cái chum to. Cứ lượt muối lượt thịt rồi đem bịt kín để gần bếp gio làm thức ăn dự trữ cả năm. Thịt muối lúc đem ra rang chỉ phần mỡ là ngon. Mỡ ngậm muối trong vắt, ăn giòn sần sật mà không quá mặn. Còn thịt thì muối làm cho sắt lại, cứng như gỗ, lại mặn chát. Nhưng dù sao có thịt ăn vẫn hơn ăn mãi rau dưa.

Cho nên ngày Tết của lứa tuổi ngoài sáu mươi như chúng tôi khi còn ở nông thôn thực sự ấn tượng về cái ăn. Hỏi đám cháu bây giờ thì ấn tượng Tết thành phố của chúng là xem đứa nào thu nhập tiền mừng tuổi nhiều nhất trong ba ngày Tết. Còn chè lam bánh khảo bỏng mứt, kẹo bột kẹo lạc tự chế hấp dẫn nhất với tuổi thơ một thời đã lùi vào tiềm thức của lớp người già.

Không ai mong trở lại những cái Tết như thế, nhưng không thể quên, vì nhớ lại thấy thương thế hệ đi trước mà để sống cho tử tế hôm nay.

Theo Báo giấy