Thiết bị nổi không người lái, được gọi là ADARO, đã tham gia vào cuộc tập trận có tên là Chương trình Chiến đấu Tích hợp Không người lái 21 (hay còn gọi là UxS IBP 21) diễn ra ngoài khơi bờ biển San Diego. Cuộc tập trận đã tích hợp các phương tiện có người lái và không người lái bao gồm cả tàu nổi và máy bay vào các tình huống sát thực tế chiến đấu.
Động cơ hybrid sử dụng 2 loại năng lượng bao gồm: động cơ điện giúp cho ADARO có thể hoạt động với tốc độ cao, không gây ra tiếng ồn; động cơ sử dụng nhiên liệu nặng giúp cho ADARO di chuyển ở khoảng cách xa. Các ADARO có thể đạt tốc độ lên đến 46,3km/giờ và có thể đi xa tới 370km.
Thiết bị nổi không người lái ADARO có thể được điều khiển bằng tay hoặc tự động, kích thước nhỏ bé kết hợp với chất liệu tổng hợp rất nhẹ giúp cho ADARO rất khó bị phát hiện.
ADARO ban đầu được phát triển với mục đích hỗ trợ các kỹ thuật viên xử lý vật liệu nổ thay cho máy bay không người lái quy mô nhỏ sử dụng trong Thủy quân lục chiến hoặc các lực lượng hoạt động đặc biệt. ADARO rất phù hợp để trinh sát các đội hoạt động đặc biệt, chẳng hạn như do thám các vùng biển hoặc cảng của đối phương.