Một Hà Nội rất xưa giữa thế kỷ 21
> Ông tây 'chộp' Hà Nội thời bao cấp
> Hà Nội những năm 80 qua ống kính người Anh
Đây không phải là nghệ thuật sắp đặt, cũng không phải với mục đích "chụp để dành".
Đây đơn giản chỉ là sở thích của một người Hà Nội yêu Hà Nội, đi loanh quanh và nhìn thấy những thứ muốn nhìn.
Có người yêu Hà Nội chỉ qua một bài hát "... nằm kề bên nhau, phố xưa nhà cổ, mái ngói thâm nâu..."; có người yêu Hà Nội chỉ bởi vì một buổi đầu đông ngồi uống trà cắm tăm đến sít cả răng, tê cả lưỡi; có người yêu Hà Nội vì Hà Nội quá thơ; cũng có những người yêu Hà Nội vì Hà Nội đã sống cùng họ qua hết những năm tháng tươi đẹp nhất, chìm nổi nhất, bình thường nhất của đời người.
Trong mắt của những người trẻ, Hà Nội không chỉ có Royal city, không chỉ có Zone 9, không chỉ có phượt mà vẫn còn đó một Hà Nội dung dị đến bình yên – một góc Hà Nội nơi cha mẹ, ông bà họ vẫn còn lưu giữ trong ký ức và luôn đấu tranh để không phai mờ theo thời gian.
Chúng tôi ghi lại hình ảnh con người và hơi thở Hà Nội trong những ngày tháng 11 se lạnh. Khó mà có thể tưởng tượng được những hình ảnh rất xưa này vẫn còn có thể được tìm thấy ở trong chính sự hối hả và vội vã mỗi ngày của thành phố. Càng khó tưởng tượng được hơn khi chúng được ghi lại chỉ bằng một chiếc điện thoại.
Thời gian vẫn cứ trôi độc lập với tư duy của con người. Nhiều công trình mỹ lệ mọc lên, nhiều khu dân cư mới, khu đô thị mới hình thành, nhiều người Hà Nội đã đi xa để nhiều người đến đây lưu trú và trở thành người Hà Nội. Đôi khi, tự nhiên bước chậm lại một chút, chớp mắt chậm một chút, người ta chợt bắt được một Hà Nội cổ xưa đầy hoài niệm vẫn còn ở đó như chưa bao giờ có năm tháng trôi qua.
Theo Trí Thức Trẻ