Bất thường vụ 'Sát thủ Dugong' bị tuyên trả 11 tỷ đồng

TP - TAND huyện Phú Quốc vừa tuyên buộc ông Nguyễn Văn Khanh (SN 1965, ở xã Bãi Thơm, Phú Quốc, Kiên Giang) phải trả 11 tỷ đồng cho bà Nguyễn Thị Thu Thuỷ trong một vụ án “tranh chấp hợp đồng đặt cọc”.

> Sát thủ của dugong treo lưới

Lão ngư Nguyễn Văn Khanh tại lô đất mua bán cấn trừ nợ giữa bà Lý và bà Thủy.

Ông Nguyễn Văn Khanh nổi tiếng là “Sát thủ Dugong” (một loài thú biển quý hiếm có tên trong Sách Đỏ) trên biển Tây Nam, nay đã treo lưới, trở thành một tuyên truyền viên trong Chương trình Bảo vệ các loại động vật biển quý hiếm của Quỹ Quốc tế Bảo vệ Thiên nhiên - WWF (Tiền Phong từng có bài phản ánh về nhân vật này).

Bỗng dưng ôm nợ

Tháng 8/2008 bà Nguyễn Thị Lý (một người chuyên kinh doanh bất động sản) từ Rạch Giá ra xã Bãi Thơm mua 240.960m2 đất của ông Khanh, trị giá hơn 36 tỷ đồng, đưa trước 11 tỷ đồng, số tiền còn lại được 2 bên thoả thuận trả sau. Năm 2009, lô đất được giao cho Cty Đại Cát Hoàng Long quy hoạch phát triển du lịch, ông Khanh tiếp tục làm giấy ủy quyền cho bà Lý được quyền nhận tiền bồi thường.

Năm 2010, bà Lý mua tiếp 2 thửa đất của bà Thủy ở Phú Quốc tổng diện tích 15.209m2, giá 7,7 tỷ đồng, trả trước 1,2 tỷ đồng. Sau đó, 2 bên thoả thuận hoán đổi đất cấn trừ nợ cho nhau: bà Thủy lấy 16.000m2 trong diện tích 240.960m2 đất bà Lý đã mua của ông Khanh, trị giá 12 tỷ đồng.

Để đảm bảo thực hiện chuyển nhượng quyền sử dụng đất giữa bà Lý và bà Thủy, một bản hợp đồng đặt cọc được soạn giữa bên A là… ông Khanh, bên B là bà Thủy. Đây là một hợp đồng được tạo lập để thanh toán nợ giữa bà Lý và bà Thủy. Theo đó, ông Khanh đứng tên chuyển nhượng cho bà Thủy 16.000m2 đất, trị giá 12 tỷ đồng, đã đặt cọc 11 tỷ đồng.

Ngày 31/3/2011, khi ông Khanh đang đi học lái xe tại huyện Hòn Đất thì ông Tăng Phước Thành, nhân viên Phòng Công chứng số 2 tỉnh Kiên Giang (đóng tại Phú Quốc) điện thoại tới một khách sạn ở TP Rạch Giá để ký vào hợp đồng đặt cọc trên. Bản hợp đồng này bà Thủy đã ký trước. Như vậy, việc ký hợp đồng đặt cọc không được thực hiện cùng lúc với sự có mặt của các bên liên quan như lời công chứng viên rằng: “ký trước sự có mặt của tôi”.

“Bút sa gà chết”, ông Khanh vô tình ôm nợ 11 tỷ đồng. Liền sau đó, bà Thủy đơn phương hủy bỏ hợp đồng mua bán 2 lô đất với bà Lý; kiện ông Khanh ra toà hủy hợp đồng đặt cọc, đòi 11 tỷ đồng ký trên giấy.

Làm việc bất thường

Ông Khanh trình bày, chiều thứ sáu 28/10/2011, ông được bà Thủy điện thoại, nói ra TAND Phú Quốc để hủy hợp đồng đặt cọc. Tại tòa, ông thấy thẩm phán Đỗ Minh Tâm đang đánh máy, soạn thảo văn bản gì đó, bà Thủy ngồi cạnh. Ông Khanh không được hỏi hay trả lời một vấn đề gì. Ngồi chờ đến khoảng 20 giờ, thẩm phán Tâm đọc biên bản hòa giải, yêu cầu ông ký vào các giấy tờ đã được soạn sẵn, xong ra về.

Ông Khanh khẳng định: “Tôi chỉ ra tòa duy nhất một lần trong ngày 28/10/2011 và trong đêm đó chỉ ký vào 4 biên bản liên quan đến hòa giải. Không hiểu sao, sau đó thấy chữ ký của tôi xuất hiện tùm lum trong nhiều văn bản khác. Ngạc nhiên hơn, ngay trong ngày 28/10/2011, thẩm phán Tâm ký quyết định công nhận sự thỏa thuận của các đương sự về việc hủy hợp đồng đặt cọc, buộc tôi trả cho bà Thủy 11 tỷ đồng”.

Sau 2 ngày nghỉ, đến thứ hai 31/10/2011, ông Khanh đã nhận được quyết định của Thi hành án huyện buộc phải trả 11 tỷ đồng cho bà Thủy. Thủ tục cưỡng chế cũng được chấp hành viên thực hiện cấp tốc ký ngay sáng cùng ngày.

Hồ sơ vụ án còn thể hiện sự “sốt sắng” của tòa án trước đó như: Nhận đơn khởi kiện, biên nhận nộp án phí, quyết định phân công thẩm phán, thông báo thụ lý vụ án, giấy ủy quyền, biên bản giao nhận tố tụng… đều được TAND huyện Phú Quốc ký cùng ngày 12/10/2011.

Tố cáo, lòi dấu hiệu lừa đảo

Thấy việc mất tiền oan ức, ông Khanh gửi đơn khiếu nại, tố cáo nhiều nơi. Công an tỉnh Kiên Giang vào cuộc điều tra, kết luận: Bà Thủy không giao 11 tỷ đồng cho ông Khanh; bà Thủy“có hành vi lừa đảo chiếm đoạt tài sản nhưng chưa đủ yếu tố cấu thành tội phạm”.

Hàng loạt giấy tờ thủ tục vụ án được TAND huyện Phú Quốc “sốt sắng” ký cùng ngày 12/10/2011.

Tại cuộc họp ngày 3/4/2012 với cơ quan tư pháp, ông Lê Văn Thi, Chủ tịch UBND tỉnh Kiên Giang, nhận xét: Thực chất, ông Khanh không nhận bất cứ khoản tiền nào của bà Thủy, nên việc buộc ông này trả 11 tỷ cho bà Thủy là không phù hợp. Rõ ràng bản chất vụ việc không đúng với hồ sơ giải quyết của TAND huyện Phú Quốc. Ông Nguyễn Thanh Sơn, Bí thư Tỉnh ủy, cũng đồng quan điểm với ông Thi và yêu cầu làm rõ, kiến nghị xem xét lại vụ việc.

Vụ việc dây dưa kéo dài, mãi sau khi có quyết định kháng nghị của TAND tối cao, ngày 17/12/2012, TAND tỉnh Kiên Giang mới hủy quyết định công nhận của các đương sự số 41 ngày 28/10/2011 của TAND huyện Phú Quốc, giải quyết lại vụ án. Mặc dù không có thêm bằng chứng nào chứng minh việc giao - nhận tiền, nhưng bản án số 25 ngày 10/7/2013 của TAND huyện Phú Quốc vẫn tuyên buộc ông Khanh phải trả 11 tỷ đồng cho bà Thủy.

Dấu hiệu lập khống hồ sơ

Vụ án tiếp tục gây tranh cãi khi có nhiều điều khuất tất. Toà căn cứ vào tờ cam kết ngày 28/3/2011 của bà Lý về việc cùng ông Khanh trả 11 tỷ đồng, nhưng tờ cam kết này đã bị sửa chữa, viết thêm.

Ngày 17/7/2013, ông Trần Văn Túy (nguyên thẩm tra viên thuộc Phòng Giám đốc kiểm tra và là thư ký Ủy ban thẩm phán TAND tỉnh Kiên Giang) xác nhận: Hồ sơ vụ kiện giữa bà Thủy và ông Khanh, bà Lý từ TAND huyện Phú Quốc gửi lên chỉ có 51 bút lục. Sau 2 tháng điều tra, ông Hiền (Chánh án TAND tỉnh Trương Thái Hiền) mới đưa ra bản cam kết ngày 28/3/2011 trình bày trước Ủy ban thẩm phán, sau đó bỏ vào hồ sơ.

Mới đây, tại biên bản tiếp công dân ngày 18/7/2013, Cục Thi hành án tỉnh Kiên Giang xác nhận: “Không có nhận đơn yêu cầu ngăn chặn thi hành án ký ngày 8/11/2011 của chị Nguyễn Thị Lý”. Không hiểu sao, TAND huyện Phú Quốc lại có đơn này (đóng dấu treo của Viện kiểm sát nhân dân tỉnh Kiên Giang), và căn cứ vào đây để xét xử. Bà Lý cũng khẳng định, bà chỉ ký đơn ngăn chặn vào ngày 10/11/2011. Chữ ký trong đơn ngày 8/11/2011 là giả mạo.

Ông Nguyễn Văn Thương, người đại diện theo ủy quyền của ông Khanh, nói: “Quá trình giải quyết vụ án thể hiện vi phạm tố tụng nghiêm trọng, ông Khanh bị lừa dối đưa vào quan hệ giao dịch mua bán đất giữa bà Lý và bà Thủy. Bà Thủy cũng đã thừa nhận với cơ quan điều tra không đưa tiền cho ông Khanh, vậy mà tòa còn tuyên ông Khanh phải trả thì thật vô lý”.

Theo Báo giấy