Tối 7/2/2007, khi cả ba chúng tôi, gồm: Bác Tặng (kỹ sư giao thông - Bộ Giao thông - Vận tải, đã về hưu), bác Thực (hiện đang công tác ở Tổng Liên đoàn Lao động Việt Nam) và tôi là cán bộ Văn phòng Công an thành phố vừa đi bộ tập thể dục, vừa nói chuyện sôi nổi về an toàn giao thông.
Chúng tôi đã đọc không sót một bài dự thi về “Phòng chống TNGT - Thái độ của bạn” đăng trên báo Tiền phong. Phải nói đây là một đợt tuyên truyền sâu rộng, toàn diện với sự tham gia của mọi tầng lớp nhân dân.
Qua đó mọi người nhận thức và hiểu về ý nghĩa, vai trò quan trọng của cuộc vận động này. Hiểu được nguyên nhân cơ bản dẫn đến tai nạn giao thông là :
Hạ tầng kỹ thuật phục vụ giao thông còn nhiều bất cập; việc tuyên truyền, giáo dục pháp luật về an toàn giao thông và ý thức chấp hành pháp luật của người tham gia giao thông còn hạn chế; công tác quản lý Nhà nước về an toàn giao thông còn yếu, đặc biệt vai trò chỉ đạo, điều hành và tổ chức thực hiện các giải pháp bảo đảm an toàn giao thông ở các cấp, các ngành chức năng.
Tình trạng lấn chiếm trái phép lòng, lề đường, sử dụng phương tiện không đảm bảo an toàn, đi lấn đường, phóng nhanh, vượt ẩu, lạng lách, chuyển hướng không báo hiệu, không chấp hành tín hiệu đèn giao thông, không nhường đường cho người đi bộ…
Chúng tôi cho rằng: Muốn giảm thiểu tai nạn giao thông thì ý thức tham gia giao thông của mọi thành viên trong xã hội là yếu tố quan trọng nhất, cho dù tổ chức giao thông và cơ sở hạ tầng, phương tiện (ô tô, xe máy) có tốt đến mấy đi chăng nữa, mà ý thức và hiểu biết luật giao thông kém thì vẫn xẩy ra tai nạn giao thông như thường.
Ở Việt Nam, tai nạn giao thông thường rơi vào lứa tuổi từ 18 đến 35 là những lao động chính trong gia đình. Tai nạn giao thông phần lớn do không làm chủ tốc độ và nguyên nhân của không làm chủ tốc độ là do vội vàng: vội đi đón con, sợ không đúng giờ hẹn với đối tác, sợ đến cơ quan muộn, sợ chậm hẹn với người yêu, v.v…. và bài thơ sau được chúng tôi gieo vần theo thể lục bát. Ghi lại, để nhắc những ai vì vội vì vàng mà đánh mất cuộc đời:
Nhanh một phút, chậm một đời
Đi đâu mà vội mà vàng
Cho xe luồn lách, đâm quàng, đâm xiên
Bây giờ dở dại, dở điên
Phải nằm một chỗ, mất tiền thuốc thang
Nếu cứ đi đứng đàng hoàng
Thì đâu đến nỗi phải mang tật nguyền
Chân gãy, tay gãy đã phiền
Đầu đập xuống đá, không điên cũng khờ
Chết dở, sống dở nằm chờ
Gia đình, bè bạn sững sờ vào, ra
Đến bệnh viện mà xót xa
Toàn thân bất động dở ma, dở người
Chỉ vì một phút vội thôi
Mà đem đổi lấy một đời đau thương
Đã biết luật, vẫn coi thường
Bao nhiêu tai nạn, tấm gương tầy đình.
An toàn không những cho mình
Cho toàn xã hội, gia đình yên vui
Nhanh một phút, chậm một đời
Vội chi một phút, biến người thành ma
Cướp công của mẹ, của cha
Hạnh phúc tan vỡ, cửa nhà thương đau
Dù ai đi đâu, về đâu?
Xin nhớ cho kỹ một câu “An toàn”.