Ngọc Anh thừa nhận việc mua tin nhắn bình chọn

"Đây là câu chuyện mọi người đều biết và mọi người đều làm, che giấu làm gì", quán quân Chinh phục đỉnh cao thẳng thắn chia sẻ.

Tự nhận mình khi yêu rất ngoan, ngu và ngơ, nhưng trong công việc, Nguyễn Ngọc Anh khẳng định: “Tôi không hiền chút nào!”. Thế nên tại cuộc thi Chinh phục đỉnh cao vừa qua, cô đã thẳng thắn thừa nhận việc mua bình chọn, thậm chí có hẳn một công ty... nhắn tin để giúp cô đoạt quán quân.

Gặp Ngọc Anh khi cô đang vướng vào scandal đoạt giải quán quân cuộc thi Chinh phục đỉnh cao là nhờ bỏ tiền mua tin nhắn. Lúc này, Ngọc Anh chỉ cười và cho biết: “Tôi không phạm luật chơi, những người không thắng vì họ không dám đi tận cùng như tôi.”

Chẳng ai cấm mình bỏ tiền mua tin nhắn bình chọn

Nhiều người nói chị bỏ tiền mua tin nhắn bình chọn nên mới đoạt giải quán quân. Chị nghĩ sao nếu dư luận cho rằng ngôi vị cao nhất thuộc về chị là không xứng đáng?

Họ muốn nói gì thì nói, tôi chẳng quan tâm. Ai mà không có một lực lượng riêng chuyên ngồi nhắn tin cho mình. Trong cuộc thi này, tôi khẳng định như thế, 8 ca sĩ dự thi thì cả 8 đều như nhau.

Nếu người này được làm mà người kia không được thì hẵng phân bì. Còn nếu ai cũng làm được thì đừng nói. Chẳng qua là đội ngũ nhắn tin nhiệt tình với bạn đến đâu thì đo được bằng kết quả. Khi kết quả đã được hiển thị qua con số, máy móc thì phàn nàn làm gì?

Kết quả tin nhắn chứng tỏ tôi quyết tâm hơn người khác. Đã không làm thì thôi, mà đã làm là phải tới nơi tới chốn. Mọi người nói giải của tôi không xứng đáng, ví dụ Khánh Linh hoàn toàn có thể được giải cao hơn. Tôi đã nói rất rõ ràng với báo chí sau cuộc thi, giải thưởng chỉ cách biệt nhau trong gang tấc. Tôi vừa quyết tâm, vừa may mắn hơn Linh. Đó là kết quả dành cho những người nỗ lực hết mình trong mọi việc, chứ không phải chỉ trong nghệ thuật hoặc xét về tài năng.

Nghĩa là kết quả chung cuộc không nói lên được ai tài năng hơn ai?

Đã vào đến vòng chung kết, 4 người đều có cơ hội và tài năng như nhau. Tôi nghĩ chỉ có một vài tờ báo bất bình về kết quả, còn hầu hết mọi người đều thỏa mãn khi giải Nhất thuộc về tôi. Sau cuộc thi, tôi gặp những người trong giới, họ đều nói kết quả đó là ổn nhất, dung hòa được mọi yếu tố. Anh Tấn Minh, nhạc sĩ Đỗ Bảo, thậm chí cả anh trai Khánh Linh là nhạc sĩ Ngọc Châu cũng nói như vậy.

Tôi nghĩ, có lẽ Linh cũng tiếc nuối nhưng không ý kiến gì khi tôi đoạt giải cao nhất. Tôi không khẳng định 100% nhưng chắc Linh cũng bị thuyết phục bởi phần thi của tôi. Tôi hoàn toàn tự tin về chuyên môn của mình.

Chị có phải bỏ tiền thuê một đội ngũ nhắn tin không, hoặc có đại gia nào tài trợ?

Tôi có những người bạn, họ có cả một công ty ngồi nhắn tin bình chọn cho tôi. Tất nhiên, chẳng ai cấm mình nhờ người thân hoặc bỏ một số tiền lớn để nhờ bạn bè nhắn tin. Trong giới này, bất kỳ ai từng tham dự các cuộc thi có bình chọn bằng tin nhắn đều hiểu điều đó, từ những người mới vào nghề cho tới những người làm nghề lâu năm.

Điều đó chỉ đánh giá sự quyết tâm và độ “chịu chơi” của bạn đến đâu. Như trong nhiều cuộc thi khác, mọi người đều biết anh Đàm Vĩnh Hưng “vô đối” trong chuyện tin nhắn. Anh ấy có những người bạn sở hữu cả một công ty rất lớn để nhắn tin bình chọn. Tôi cũng quen vài người bạn có công ty riêng nên vận động nhân viên ngồi bình chọn giúp, thậm chí họ còn cho tôi biết ngày hôm đó nhắn được bao nhiêu tin.

Các bạn thí sính khác vận động đến người thân, tôi cũng phải đi vận động chứ. Thậm chí, mình có thể bỏ tiền nhờ người hâm mộ mua sim điện thoại về nhắn. Đây là câu chuyện mọi người đều biết và mọi người đều làm. Cuộc chơi công bằng mà, che giấu làm gì.

Có vẻ như chị đã nhìn rõ sự tương quan lực lượng của mình nên mới nhận lời tham gia cuộc thi?

Thú thật, từ chương trình Cặp đôi hoàn hảo đến Chinh phục đỉnh cao, nó là cơ hội trên trời rơi xuống theo kiểu “được ăn cả ngã về không”. Ngay từ đầu khi được mời tham gia, tôi đã từ chối nhà tổ chức. Xong, tôi nghĩ cứ tham gia một tí cho vui, dù gì cả năm nay tôi cũng không có hoạt động gì. Cơ hội cho tôi khi ấy ít lắm, vì hồi đầu tôi có thuần opera.

Nhiều người anh trong giới truyền thông thậm chí còn bảo “nghỉ đi”. Tôi cũng gặp nhiều vướng mắc, mệt mỏi nhưng phải cố gắng, cho dù mình rớt hoặc không được giải gì thì cũng tự hào vì đã hết mình. Trước đêm chung kết, tôi rất thoải mái, lúc đó những người thân cận đều nghĩ tôi được giải Nhì. Tôi còn nghĩ giải Nhì là tốt, không chừng chỉ được giải Ba vì tôi nghĩ Khánh Linh sẽ đứng nhất, Nathan Lee về nhì, tôi đồng hạng ba với Kasim Hoàng Vũ.

Lúc đấy tôi vẫn đi diễn đều, về nhà chơi với bố mẹ và đầu tư hết sức có thể cho đêm thi. Mọi thứ của tôi đến tận giờ phút cuối cùng mới được định hình. Tôi nghĩ, con người ta phải cố gắng hết sức trong mọi trường hợp, ngoài tài năng cũng cần có sự may mắn nữa.

Ngoài may mắn thì chị cũng đầu tư nhiều thứ đấy thôi?

Phải có chứ! Đi thi là phải đầu tư quần áo, trang phục, tập luyện và phải có cả đội ngũ phục vụ mình.

Giải thưởng mang về có đủ chi trả không?

Tôi nghĩ đủ chi phí nhưng làm gì cũng phải dốc toàn tâm toàn ý về mọi mặt. Tôi đi học ròng rã cô Thủy với chị Thăng Long mới hát được như thế. Sau này, tôi cảm thấy hơi thở của mình rất ổn định. Xem lại tất cả đêm thi, những vòng đầu hơi thở của tôi còn bấp bênh nhưng đến đêm cuối cùng, tôi thật sự hài lòng với bản thân. Đấy là hạnh phúc riêng của tôi vì đã tự hoàn thiện về mặt kỹ thuật để hát được opera theo đúng cách.

Tôi không hiền chút nào!

Nhiều nghệ sĩ “ảo” lắm, họ nhận diện về chính bản thân rất mông lung, bản thân chị nhận diện về mình thế nào?

Chỉ trong 3 từ thôi: Sang trọng, sạch sẽ và thân thiện.

Ngoài Bắc, ngoài chuyện tài năng thì thái độ làm việc cũng rất quan trọng. Khách hàng lâu năm cần mình như những người thân, giống như chị em chơi với nhau. Tuy nhiên, không phải vì thế mà mình để một số người lợi dụng theo kiểu bầu show lớn muốn chỉ đạo, bắt nghệ sĩ phải làm theo ý họ.

Ngoài này, bắt đầu có một số người như thế! Họ nghĩ, họ có quyền chi phối nghệ sĩ và tôi không đồng tình. Với tôi, những người thật sự tốt, làm việc tôn trọng mình thì mình cũng nể trọng lại họ, sẵn sàng giảm cát-sê hoặc ưu ái thêm mục để cộng tác. Nhưng có một số người thể hiện thái độ trịch thượng kiểu như: “Chị không thích em thế này, em phải làm như thế này...”, thì tôi không thích, không cần làm việc với họ nữa.

Những lựa chọn như vậy của tôi có thể làm mất lòng người ta, thậm chí không bao giờ hợp tác với nhau nữa, nhưng thà như thế còn hơn để một người cần mình mà lại đi chi phối mình. Cuộc sống là do chúng ta lựa chọn mà.

Người ta có bao giờ nói chị thuộc dạng bất cần chưa?

Tôi không hiền chút nào cả! Tôi làm việc rất chuẩn, thậm chí các anh chị trong giới chẳng bao giờ chê được tôi điều gì. Bầu show nào có thái độ khinh miệt và tỏ vẻ không đồng ý thì đừng mời tôi, còn khi đã thống nhất cát-sê thì đừng xin xỏ.

Cả năm, các anh chị may ra chỉ mời được một vài show, làm sao nuôi sống được bọn tôi? Đến bố mẹ tôi còn không lên giọng kiểu đó thì các anh chị có quyền gì nói thế? Tôi còn nhiều khách hàng và họ cần mình vì biết mình đáp ứng được nhu cầu của họ. Một khi đã nhận tiền của họ, mình sẽ làm đủ, làm đúng và làm họ thỏa mãn để còn có lần sau.

Người khác có thể nói giá này kia nhưng tôi chỉ lấy đúng số tiền phù hợp với sức lao động của mình. Mình cần việc làm, cần cuộc sống ổn định, mình sống bằng nghề nên phải biết sống thế nào để mọi người thấy mình không quá bèo bọt, nhưng cũng không bao giờ hét giá trên trời.

Số tiền chị đi hát trong 1 năm có đủ mua xe hơi hạng sang không?

Tôi không tổng kết, nhưng với mức độ tiền của gia đình tôi là đủ và thừa. Vì tôi còn kinh doanh giáo dục thông qua một trường mẫu giáo quốc tế. Ba năm nay tôi vẫn đi chiếc xe BMW màu đỏ, cũng tính chuyện đổi xe nhưng chưa có tiền, tôi thích một chiếc 7 chỗ ngồi cho rộng rãi.

Cảm ơn chị về cuộc trò chuyện này!

Theo Theo Mốt & Cuộc Sống