Bi kịch của gái bán dâm muốn lên đời bà chủ
Để dằn mặt những cô gái khác trong đường dây, Nguyệt cùng người tình đã sai đàn em bắt giữ một cô gái dám bỏ trốn và đánh đập dã man.
Đang làm gái gọi, hoạt động độc lập ở bãi An Dương, một mình tự “xé vé”, Nguyễn Thị Nguyệt, 34 tuổi, quê Duy Tiên, Hà Nam lại muốn nâng đời lên bà chủ, quay lại bóc lột những cô gái hành nghề như mình trước đây nên đã cùng người tình là Trần Văn Thạch (22 tuổi, trú tại phường Phương Liên, quận Đống Đa, Hà Nội) thành lập đường dây gái gọi với cái tên rất gợi cảm “Phố xinh”, hoạt động tại số 2A, hồ Ba Mẫu, phường Phương Liên, quận Đống Đa, Hà Nội.
Dùng kiếm uy hiếp nhân viên
Chiều 14/9, cơ quan CSĐT Công an quận Đống Đa đã ra lệnh bắt khẩn cấp Nguyễn Thị Nguyệt, 34 tuổi, trú tại số 2A, hồ Ba Mẫu, phường Phương Liên, quận Đống Đa và 4 đối tượng khác về hành vi bắt giữ người trái pháp luật. Nạn nhân là chị Trần Phương Ly, 20 tuổi, ở tỉnh Phú Thọ, hiện tạm trú tại quận Hoàng Mai (Hà Nội). Chị Ly đã làm tiếp viên tại dịch vụ “gái gọi” mang tên “Phố xinh” của Nguyệt được gần 2 tháng. Gần đây, chị Ly phát hiện bị mất hơn 5 triệu đồng tại cơ sở dịch vụ này, đã tỏ ý không muốn làm việc nữa. Với lý do về quê thăm mẹ, chị Ly đã xin Nguyệt và các đối tượng đàn em của “nữ quái” này cho nghỉ.
Sau đó, chị Ly đến nhà một người bạn ở Hà Nội chơi và nhờ một đồng nghiệp cùng làm tại cơ sở “Phố xinh” lấy hộ quần áo và một số tư trang còn để tại đây. Bực mình vì biết Ly có ý định không làm cho cơ sở của mình nữa, Nguyệt cùng người tình Trần Văn Thạch sai đàn em, gồm các đối tượng: Hoàng Văn Hưng, 19 tuổi, ở huyện Nho Quan, tỉnh Ninh Bình; Vũ Văn Chiến, 19 tuổi, trú tại phường Phương Liên; Phạm Tuấn Anh, 22 tuổi, trú tại phố Tây Sơn, quận Đống Đa; Kiều Bích Trang, 19 tuổi, trú tại phường Phương Liên; Đỗ Hoài Sơn, 23 tuổi, trú tại phường Trung Phụng, quận Đống Đa và An Tuấn Đạt, 22 tuổi, trú tại huyện Yên Sơn, tỉnh Tuyên Quang, tìm chị Ly về “trị tội”.
Sau khi lừa bắt được chị Ly, Nguyệt cho đàn em đánh đập rất dã man, dùng kiếm gí vào cổ dọa giết chết nếu không tiếp tục làm tiếp viên cho ả. Sau đó, chúng nhốt chị Ly vào phòng. Chị Ly đã tìm cách nhắn tin được ra ngoài nhờ bạn báo Công an. 6h sáng 13/9, lực lượng CSHS Công an quận Đống Đa do Thiếu tá Vũ Văn Phúc chỉ huy, phối hợp với Công an phường Phương Liên đã bắt giữ Nguyệt cùng đồng bọn tại số 2A hồ Ba Mẫu, phường Phương Liên. Vụ việc đang được Công an quận Đống Đa tiếp tục làm rõ.
Cuộc đời người đàn bà làm gái gọi ấy có nhiễu nỗi éo le. Nếu như chị ta không bị chồng chê, chồng bỏ, đến nỗi chán đời phải dạt lên Hà Nội lang thang, thì có lẽ giờ này, Nguyệt cũng như nhiều người phụ nữ khác đang sống yên ổn tại quê nhà. Tội lỗi của chị ta không thể biện minh bằng bất cứ lý do gì, nhưng nếu như cuộc đời của Nguyệt may mắn có một người chồng yêu thương thì chị ta đã không gặp tôi trong trụ sở Công an quận Đống Đa ngày hôm nay. Nguyệt đã khóc rất nhiều, vì nhớ con, vì chị ta đã không làm tròn trách nhiệm của một người mẹ.
Sảy nhà thành… cave
- Có chồng rồi sao lại sống cảnh “già nhân ngãi non vợ chồng” với người khác?
- Vợ chồng em sống ly thân từ năm 2003.
- Ly hôn vì bất đồng quan điểm, vì một trong hai người có người khác hay vì điều gì?
- Không ạ. Bọn em ly hôn vì chồng em phát hiện ra em bị bệnh động kinh. Lúc mới đẻ con gái, em mất sức nên phát bệnh chân tay co giật, sùi bọt mép. Ban đầu gia đình nhà chồng tưởng em bị sản giật sau sinh. Nhưng tiếp sau đó em bị thêm vài lần nữa, thế là chồng em chắc về quê em tìm hiểu. Biết em bị thế nên anh ấy bỏ luôn.
- Còn lý do nào khác không?
- Không. Khi anh ấy đòi bỏ, em nhất định không đồng ý. Em muốn giữ mái ấm cho con gái em. Thế nên khi anh ấy bị bắt và đi thụ án ở Trại Phú Sơn, em vẫn đi thăm nuôi để mong anh ấy nghĩ lại nhưng sau khi anh ấy ra trại vẫn nhất định bỏ em.
- Chồng chị bị bắt vì tội gì?
- Sau khi anh ấy biết em mắc bệnh, muốn bỏ em nhưng chưa được nên anh ấy chán nản và đi cặp bồ liên miên. Sau đó anh ấy cặp với một chị chuyên buôn bán xe máy lậu và làm ăn cùng chị ấy.
- Đang sống ở quê chồng tại Hoài Đức, sao lại dạt vào nội thành Hà Nội?
- Tại em không chịu được những lời nói xúc phạm của chồng em. Anh ấy chửi em nhiều lắm, còn bảo em là con điên. Em uất quá nên bỏ nhà lên Hà Nội lang thang. Lúc thì ở cùng chị gái, lúc thì ở cùng em gái. Em chả có việc gì để làm cả. Em theo bạn bè chơi bời, chơi lô - đề nên nợ nần chồng chất?
- Nợ bao nhiêu?
- Khoảng 30 triệu. Không có tiền trả, người ta đòi nên bạn bè rủ em đi làm gái.
- Chị làm nghề này bao lâu rồi?
- Em đi làm từ hè năm ngoái. Có lần chồng em biết được đã lên tận nơi em ở đạp vào mặt em bảo là: “Đã tâm thần lại còn đi làm gái. Đúng là đồ vô liêm sỉ”.
- Chị thường hoạt động ở khu vực nào?
- Em làm ở bãi An Dương. Công việc của em là rót bia rượu cho khách. Mỗi lần như thế tối thiểu em được 200.000 đồng. Còn tùy theo khách bo. Bo nhiều thì được nhiều, bo ít thì được ít. Nhưng mỗi lần đều phải trích lại 50.000 đồng cho chủ.
Ít học muốn… làm bà chủ
- Nghe nói, người tình của chị trẻ lắm, kém những 12 tuổi. Có gặp trắc trở gì không?
- Tuy kém em nhiều tuổi nhưng Thạch chiều em lắm.
- Hai người làm sao mà quen được nhau?
- Ngày em làm ở bãi An Dương thì Thạch chạy xe ôm gần đó. Thỉnh thoảng em đi xe của Thạch, thế là bọn em quen nhau. Em cũng chỉ nghĩ Thạch kém tuổi em thôi chứ không nghĩ là kém nhiều. Mãi sau này hỏi ra mới biết, nhưng “trót yêu” rồi thì biết làm sao hả chị.
- Có bị người đời gièm pha không?
- Em cũng mặc cảm lắm. Ra đường em toàn đi trước thôi, để Thạch đi sau. Nhưng Thạch không chịu. Thạch bảo có gì mà phải ngại. Trước mặt mọi người em toàn xưng ông tôi thôi, thậm chí là mày tao.
- Gia đình hai bên biết có ngăn cản không?
Nguyễn Thị Nguyệt và Trần Văn Thạch tại cơ quan điều tra.
- Hôm trước em với Thạch có về thăm con gái em ở nhà chồng nhưng em giới thiệu đấy là em. Còn nhà Thạch thì hầu như anh chị em của Thạch đều biết nhưng chả thấy ai nói gì. Vì bọn em cũng có định cưới nhau đâu.
- Sao tự dưng lại muốn làm bà chủ?
- Em cũng có định thế đâu. Tại Thạch cứ xui em đấy chứ. Thạch còn bảo là đăng tin trên báo hay trên mạng gì đó để tuyển nhân viên nhưng em không cho. Làm thế để Công an bắt ngay à.
- Chị mở quán này lâu chưa?
- Em mở ngày 15/8/2012, nghĩa là chưa được một tháng đâu ạ. Bọn em phải vay mất hai mươi triệu để mua điều hòa, tiền thuê phòng 3 tháng đầu và những thứ tiền khác. Đang làm ăn cũng được thì xảy ra chuyện.
- Khách đến “Phố xinh” gồm những loại nào? Có khách quen của chị không?
- Không. Em cũng phải đến các nhà hàng để chào “hàng”. Mời họ đi ăn uống, thỉnh thoảng nạp cho họ vài cái thẻ điện thoại thì khi nào khách vào quán karaoke của họ có nhu cầu họ mới gọi cho.
- Tại sao chị lại cứ nhất thiết phải bắt Ly quay lại làm cho mình. Có thể tuyển người khác cũng được chứ?
- Bọn em bắt Ly quay lại không phải để bắt Ly làm gái đâu. Có bắt cũng chả được vì Ly toàn bị “bật”.
- “Bật” nghĩa là sao?
- Nghĩa là có đến cũng bị khách trả về ạ. Tại Ly vừa lùn vừa xấu nên khách gần như không bao giờ chọn. Em bắt Ly vì em ức Ly bỏ trốn lại còn lôi kéo những người khác bỏ trốn. Quán bọn em mới mở có ít người mà bỏ trốn hết thì bọn em biết làm kiểu gì. Em bắt Ly chỉ để cảnh cáo thôi.
- Thế sao còn bắt Ly viết giấy ký nhận vay 20 triệu?
- Em làm thế để Ly không dám bỏ đi nữa. Em hứa với Ly là “nếu Ly ngoan ngoãn em sẽ xé cái giấy đó”.
- Giờ bị bắt rồi chị có thấy ân hận không?
- Mấy ngày vừa rồi em khóc rất nhiều. Em ân hận lắm. Tại em ít học nên suy nghĩ nông cạn…
Nói đến đây, “tú bà” Nguyễn Thị Nguyệt bật khóc nức nở, nhưng nước mắt của thị không thể cứu vãn cho sai lầm và lòng tham lam của thị. Pháp luật sẽ có câu trả lời nghiêm minh cho hành vi phạm tội trắng trợn của thị Nguyệt và đồng phạm.
Theo CSTC