Khi Trần Lập đang trên đường đi về phía bên kia Bức Tường, Trần Nhất Hoàng xúc động viết: “Vừa mới đây thôi, chúng tôi đã kể câu chuyện về anh, cảm thấy được an ủi vô cùng, đời vậy cũng đáng sống. Bình an nhé người anh em! Hãy chơi thoả thích anh nhé!”.
Tại đám tang, câu chuyện về Trần Lập được kể và khiến nhiều người không kìm được nước mắt.
Trần Lập có một tuổi thơ đầy gian khó. Anh là con trai út trong gia đình có 5 chị em. Bố anh là quân nhân lâm bệnh mất sớm, mẹ đau ốm trong thời gian dài trước khi qua đời. Những chính chông gai thử thách đã tôi luyện một Trần Lập bền bỉ với sức sống mãnh liệt.
Bằng tài năng, nhiệt huyết của mình Trần Lập đã dẫn dắt Bức Tường khắc tên trên đời. Trần Lập trở thành nguồn cảm hứng cho lý tưởng sống đẹp đẽ cho nhiều thế hệ thanh niên Việt Nam. Âm nhạc của Bức Tường chính là di sản tinh thần hun đúc Trần Lập thành tượng đài trong lòng người hâm mộ.
Nhưng nói như trong điếu văn, với những cống hiến cho đời không phải là tất cả, không phải lý do chính khiến “chúng ta cùng hiện diện ở đây ngày hôm nay:
Chúng ta ở đây, hơn hết, để vĩnh biệt 1 con người đã sống đầy lý tưởng, vượt qua mọi giông bão với nụ cười trìu mến và ấm áp. Chúng ta ở đây, để vĩnh biệt một tâm hồn đã sống, dẫu vững chãi và gồ ghề như đá, nhưng cũng lộng lẫy như biểu tượng mong manh của “bông hồng thủy tinh”.
Chúng ta ở đây để tiễn biệt một tâm hồn nhạy cảm nhưng ý chí ngoan cường, Trần Lập - người anh em của chúng ta dù trong đau đớn của bệnh tật, bên bờ vực sinh tử của số phận vẫn vững trãi biến mình thành ngọn lửa, để truyền cảm hứng, an ủi, khơi dậy ý trí và niềm tin cho những người kém may mắn mà chỉ mới đây thôi, trong cuộc chiến với ung thư, anh đã thật sự hiểu họ và muốn cùng họ nói tiếng nói khát khao được sống và sống đàng hoàng.
Chúng ta ở đây để tiễn biệt Trần Lập kết thúc hành trình đẹp nhất nơi trần thế, anh đã “khắc tên mình trên đời” như một biểu tượng không chỉ của âm nhạc, mà còn của nghị lực và khát khao sống và cống hiến mãnh liệt.
Chúng ta ở đây, lúc này, để tiễn biệt và cầu ước cho anh tiếp tục thả sức trên những cung đường dài thênh thang đẹp nhất anh muốn đi, dù với người ở lại, “thế gian này” từ nay sẽ bớt đi “phần rực rỡ” và "Cây bàng" không còn "tỏa bóng... đón nắng vàng."
Anh ra đi, nhưng âm nhạc, tâm hồn và nguồn cảm hứng mang tên Trần Lập sẽ mãi trong trái tim chúng ta: tinh khiết, trường tồn.
Giây phút này, chúng ta lần cuối tiễn đưa Trần Lập bằng việc cùng hoà vào hơi thở mãnh liệt và tiếng hát hào sảng mà lúc sinh thời anh đã cùng những người anh em mình viết, chơi và hát cháy bỏng, bởi chúng ta biết rằng, linh hồn Trần Lập đang hiện diện đâu đó quanh đây, đang dõi theo chúng ta, vẫn bằng ánh mắt và nụ cười hiền hoà ấy…”
Câu cuối cùng trong điếu văn tiễn biệt nghệ sĩ Trần Lập kết thúc là lúc những tiếng nấc, những dòng nước mắt, tiếng hát cùng bật trào. Đồng thời những cánh tay bất giác giơ cao.
“Có lẽ đây là tang lễ duy nhất ở Việt Nam xuất hiện hành động này. Mình thấy bất ngờ, nhưng cũng vô cùng xúc động vì đó như một lời chào tạm biệt của những người anh em dành cho Trần Lập - người đàn anh của Rock Việt. Những cánh tay ấy chính là biểu hiện của lòng thành kính, cho thấy các bạn trẻ trân trọng, yêu quý anh Trần Lập đến thế nào. Tình cảm ấy chỉ có thể xuất phát từ những cảm xúc chân thật nhất từ những người yêu nhạc Rock”- một người tham dự tang lễ chia sẻ.