‘Gái miền Tây’ kinh doanh ‘xác thịt’ chốn Đà thành
> 'Gái làng chơi' lập kế moi tiền 'đại gia'
> ‘Chiêu’ dùng bùa ngải để ‘giữ khách’ của gái làng chơi
“Gái miền Tây” đã trở thành một “thương hiệu” mà dân chơi Đà thành dùng để ám chỉ những cô gái hành nghề “bán phấn buôn hương” có xuất thân từ một trong 13 tỉnh, thành phố của khu vực này.
Không có cơ hội để trở thành vợ của những ông chồng Đài Loan, Hàn Quốc…, một số cô gái trẻ miền Tây đã khăn gói lên TP.HCM kiếm việc làm với mong muốn thoát cảnh nghèo nơi miền sông nước. Tuy nhiên, không chịu được sự nhọc nhằn nơi phố thị, các cô gái này chuyển sang làm nghề "buôn hương bán phấn".
Khi nhan sắc tàn phai, họ lại dạt ra “miền đất mới” Đà Nẵng “lạc nghiệp”. Để rồi, khi bị bắt và đưa vào trung tâm phục hồi nhân phẩm, các cô mới thấm thía cảm nhận được những vị đắng cuộc đời.
Khoảng 3 năm trở lại đây, cụm từ “gái miền Tây” đã trở thành một “thương hiệu” mà dân chơi Đà thành dùng để ám chỉ những cô gái hành nghề “bán phấn buôn hương” có xuất thân từ một trong 13 tỉnh, thành phố của khu vực này.
Sau một hồi năn nỉ, Thanh - một tay chơi có tiếng ở Đà Nẵng - đồng ý giúp tôi thâm nhập vào thế giới của những cô gái này. Tuy nhiên, Thanh cũng không quên ra điều kiện: “Ông phải trả mọi chi phí và không được đưa tên các em lên báo”.
Thâm nhập các dịch vụ từ A - Z
Đúng hẹn, Thanh dẫn tôi đến một quán nhậu ở vùng ven của phố biển. Khi đó, đám bạn của Thanh đều đã có mặt. Đến khi rượu đã tới tầm, Thanh quàng cổ tôi ngọng lưỡi giải thích: "Giọng nói của con gái miền Tây thực sự dễ thương nên khi đã phê thì hầu hết cánh đàn ông hám của lạ đều bị những giọng nói nũng nịu, ngọt ngào đó mê hoặc. Đó là một thế mạnh mà không vùng miền nào khác của Việt Nam có được. Chiều khách thì gái miền Tây cũng là số một”. Vừa nói, Thanh vừa rút điện thoại ra gọi “hàng”.
Sau cú điện thoại của Thanh khoảng 10 phút, 5 cô em ăn mặc thiếu vải tự xưng gốc miền Tây sà đến. Một cô trong nhóm ra vẻ chị cả, lơi lả giới thiệu: “Tất cả mấy đứa này đều 18 - 19 tuổi và là gái miền Tây chính hiệu đó nha. Tửu lượng tụi nó không bằng mấy ông anh ở đây nhưng cái khoản kia thì tụi em sẵn sàng chiều từ A đến Z”.
Ngồi nhậu thêm một lát, tất cả các cô gái trên đều gật đầu "đi khách" với giá 1 chai (tức 1 triệu đồng/1 đêm). Tôi kêu nhân viên của quán nhậu thanh toán tiền trước khi theo các "chiến hữu" bắt taxi về khu nhà nghỉ sầm uất nhất Đà thành.
Một buổi khác, Thanh tiếp tục dẫn tôi đến một quán "ruột" của mình. Theo lời Thanh, đây là nơi cung cấp “đặc sản miền Tây” nổi tiếng nhất Đà Nẵng, "hàng" toàn chân dài, cực VIP.
Theo chỉ dẫn của cậu nhân viên có gương mặt non choẹt, nói giọng đặc sệt miền Nam, chúng tôi bước vào một phòng xông hơi nho nhỏ. Sau khi làm các thủ tục như “xông ướt”, “xông khô” và “bể sục”, mỗi người được phát một chiếc quần đùi rộng thùng thình, ngồi tà tà hút thuốc trong một căn phòng rộng khá tiện nghi, đợi đến lượt mình để được các em miền Tây phục vụ.
Nhìn thấy sự hài lòng của tôi, Thanh cười rồi nói: “Lát nữa được mấy em miền Tây xinh như mộng phục vụ tới bến còn tỉnh cả rượu luôn ấy chứ”. Nói đoạn, cậu bạn ra quầy lễ tân “xí” những em đẹp nhất. Sau khoảng 10 phút chờ đợi, rồi cũng đến lượt tôi được gọi đi.
Theo chân cậu nhân viên, tôi bước vào một căn phòng khá nhỏ, chỉ đủ kê chiếc giường mát-xa và máy sưởi. Chưa kịp nhìn kỹ căn phòng thì một cô gái trẻ mặc đồng phục bằng vải bóng, ngắn cũn cỡn, tay cầm khăn và một lọ chất lỏng bước vào. Cô gái độ 19 - 20 tuổi, không xinh không xấu, lẳn người kiểu thiếu nữ mới lớn, tóm lại chẳng có gì đặc biệt.
Cô gái tự giới thiệu tên Ly suồng sã đè ngửa tôi nằm xuống giường rồi vẫn cái giọng miền Tây sông nước ngọt ngào, cô nũng nịu hỏi tôi muốn “mát gần” hay “mát xa”.
Giả bộ cần tư vấn, tôi hỏi lại thì được cô nàng õng ẹo khuyên nên làm cả hai, vì đằng nào cũng một công mua vé. Theo Ly, chẳng ai vào đây chỉ để mát-xa, mặc dù các cô cũng biết đấm bóp ra trò. Tôi yêu cầu cô gái chỉ cần mát-xa và tôi vẫn sẽ “bo” một cách thỏa đáng. Ly nghe vậy, chẳng biết buồn hay vui, nhưng bắt đầu đấm bóp rất chuyên nghiệp và bài bản.
Thăm thẳm đường về
Chỉ trong vòng chưa đầy một tháng qua, Công an TP.Đà Nẵng đã triệt phá 2 ổ mại dâm quy mô lớn với trên 40 gái mại dâm, trong đó phần lớn xuất thân từ các tỉnh miền Tây.
Tại Trung tâm Phục hồi nhân phẩm 05 - 06 Đà Nẵng, tôi gặp Liễu - một cô gái miền Tây chính hiệu. Liễu kể rằng, khi mới 14 tuổi, cô đã sớm phổng phao, xinh đẹp khiến bất cứ người đàn ông nào nhìn thấy cũng phải chết mê, chết mệt.
Cũng chính vì được trời ban cho nhan sắc nên xóm nghèo của một tỉnh miền Tây đã không giữ chân được cô bé đầy tham vọng này. Cô theo chân đàn chị bỏ quê lên thành phố với viễn cảnh sẽ làm nhân viên của khách sạn cao cấp, làm người mẫu thời trang để đổi đời. Choàng tỉnh giấc mơ thì Liễu đã bị bán vào "động quỷ" và không thể thoát ra được nữa.
Về sau, Liễu vướng vào ma túy, biết đó là cái "vòng kim cô" của những chủ chứa nhưng cũng không tài nào tránh nổi. Cô gái trẻ trung, xinh đẹp ngày nào giờ trở nên tàn tạ bởi thể xác bị vùi dập và những cơn đói thuốc giày vò.
Trong một đợt ra quân truy quét tệ nạn của lực lượng Công an TP.Đà Nẵng mới đây, Liễu cùng với hơn 40 cô gái khác bị bắt và đưa vào Trung tâm 05 - 06. Liễu thú thật: “Đây là lần thứ 3 em quay lại trung tâm này nên cũng chẳng còn hứng thú với những bài giáo huấn, chỉ cố gắng ngoan để rồi ra cho sớm mà thôi. Dù nhan sắc đã tàn phai nhưng có thằng nào thèm là em bán”.
Mặc dù buông ra câu nói bất cần như vậy nhưng Liễu vẫn lí nhí tâm sự rằng, cô đã không còn đủ tự tin để về quê, để đối diện với gia đình. Lúc đầu, cứ nghĩ rằng, kiếm được một khoản tiền là có thể hồi hương, nhưng giờ đây, Liễu cay đắng nhận ra rằng càng kiếm được nhiều tiền, cô càng không thể trở về quê cũ.
Theo Dòng Đời