Bao Tien Phong

Quốc (Hồ Chí Minh) đã lập “Hội Liên hiệp Thuộc địa” và xuất bản tờ báo “Người cùng khổ” (Le Paria), làm cơ quan ngôn luận. Nguyễn Ái Quốc vừa là chủ bút, vừa là phóng viên, biên tập viên. Số báo đầu tiên ra ngày 1/4/1922. Bác trở thành trụ cột của tờ báo. Mặc dù bị hạn chế về tài chính, kinh nghiệm trị sự còn non nớt, bạn đọc của báo phần lớn ở xa... nhưng mỗi số Le Paria in với số lượng hàng nghìn bản, đều bán hết. Điều đó cho thấy vai trò và sự cần thiết trong việc xây dựng tình đoàn kết là sự hiểu biết, đồng cảm giữa những người cộng sản bản xứ trong cuộc đấu tranh chống chủ nghĩa thực dân xâm lược. Là người trực tiếp phụ trách chính về nội dung của tờ báo, in ấn, xuất bản và phát hành báo “Người cùng khổ”, Nguyễn Ái Quốc thực sự trở thành linh hồn của tờ báo từ việc tổ chức biên tập, công tác tòa soạn và gửi báo cho các thuộc địa, thậm chí Người còn tự mình đi bán báo. Lý giải vì sao lấy tên báo là “Le Paria” (Người cùng khổ), Nguyễn Ái Quốc nói rằng “Người Pháp cũng thích chơi chữ. Nay ra tờ báo ở ngay giữa lòng thủ đô Paris hoa lệ. Tuy là tiếng nói đầu tiên của dân chúng thuộc địa, nhưng chưa có thanh thế, thì lấy tên báo “Paria” là hay nhất. Paria nguyên là tiếng của Ấn Độ dùng để gọi những người đã mất hết quyền lợi về tôn giáo và xã hội, còn người Pháp dùng để gọi người cùng khổ”. Đặc biệt tháng 6/1925, tại Quảng Châu, Trung Quốc Nguyễn Ái Quốc đã sáng lập Hội Việt Nam Cách mạng Thanh niên và ra tờ báo “Thanh Niên”. Số đầu tiên ra ngày 21/6/1925, là ngày khai sinh ra nền báo chí cách mạng Việt Nam. Sau Cách mạng tháng Tám thành công, dù bận trăm công nghìn việc, nhưng Người vẫn luôn luôn quan tâm đến sự phát triển nền báo chí cách mạng. Bởi xuất phát từ quan điểm: “Tôi chỉ có một ham muốn, ham muốn tột bậc là làm sao cho nước ta hoàn toàn được độc lập, nhân dân ta hoàn toàn được tự do, đồng bào ta ai cũng có cơm ăn, áo mặc, ai cũng được học hành”, nên trong bài phát biểu tại Đại hội Hội Nhà báo Việt Nam lần thứ II (4/1959), Người nói rất rõ về mục tiêu, tôn chỉ báo chí cách mạng Việt Nam: “Báo chí của ta phải phục vụ nhân dân lao động, phục vụ chủ nghĩa xã hội, phục vụ cho cuộc đấu tranh, thực hiện thống nhất nước nhà, cho hòa bình thế giới”. Suy rộng ra câu nói ấy là báo chí cách mạng phải phục vụ sự nghiệp xây dựng chủ nghĩa xã hội và đóng góp tích cực cho hòa bình thế giới và mục tiêu của thời đại là độc lập dân tộc gắn liền với chủ nghĩa xã hội. Chủ tịch Hồ Chí Minh coi các nhà báo là những chiến sỹ cách mạng và “nói đến báo chí trước hết phải nói đến những người làm báo”. Theo Bác đối với người làm báo “cây bút, trang giấy là vũ khí sắc bén của họ”. Vì thế Người căn dặn: “Báo chí là người tuyên truyền, người cổ động, người tổ chức, người lãnh đạo chung. Do đó, nhiệm vụ của người làm báo rất quan trọng và vô cùng vẻ vang. Muốn hoàn thành tốt nhiệm vụ ấy thì phải cố gắng học tập chính trị, nâng cao tư tưởng, đứng vững trên lập trường giai cấp vô sản, phải nâng cao trình độ văn hóa, phải đi sâu vào nhiệm vụ của mình. Cần phải luôn luôn cố gắng mà cố gắng thì nhất định thành công”. Với vai trò, vị trí quan trọng của nhà báo, Chủ tịch Hồ Chí Minh yêu cầu những người làm báo “phải thường xuyên tu dưỡng đạo đức cách mạng, trau dồi tư tưởng, học tập chính trị để nắm vững chủ trương, chính sách của Đảng và Nhà nước, đi sâu vào thực tế cuộc sống, vào quần chúng lao động, luôn luôn rèn luyện nghiệp vụ, mài sắc ngòi bút của mình, đặc biệt phải trau dồi lập trường chính trị vững chắc”. Hiện nay tình hình thế giới diễn biến phức tạp, khó lường, ảnh hưởng không nhỏ đến tình hình nước ta, vì vậy, người làm báo cách mạng Việt Nam cần phải cảnh giác cao độ, luôn tuân thủ tôn chỉ, mục đích của từng tờ báo mà mình phục vụ. Xa rời điều này, cũng đồng nghĩa với việc làm trái quan điểm của Người. Bởi người làm báo học Người là “tuyệt nhiên không ham muốn công danh, phú quý chút nào” là “ít lòng ham muốn về vật chất”, là “phải suốt đời phấn đấu cho độc lập của Tổ quốc, tự do hạnh phúc cho đồng bào”. Tuyệt đối không vi phạm đạo đức cách mạng. Mỗi một người làm báo cần ghi nhớ và làm theo tư tưởng, đạo đức, phong cách Hồ Chí Minh trong cuộc sống, đặc biệt trong hành nghề và tác nghiệp. Chủ tịch Hồ Chí Minh không chỉ là người sáng lập báo chí cách mạng Việt Nam, là tác giả của một khối lượng không nhỏ các bài báo, đóng góp to lớn vào sự nghiệp đấu tranh giải phóng dân tộc, Bác còn là người thầy vĩ đại của báo chí cách mạng Việt Nam với những lời chỉ dạy sâu sắc về nghề báo, người làm báo. Bác căn dặn các nhà báo: Trước khi đặt bút xuống trang giấy, người viết cần tự mình phải thật sáng tỏ “Ta viết cho ai? Viết để làm gì? Và viết như thế nào? Để làm tốt nhiệm vụ của mình, Bác yêu cầu nhà báo phải biết tự phê bình và phê bình. Bác coi đó là “vũ khí cần thiết, sắc bén, giúp cho chúng ta sửa chữa sai lầm và phát huy ưu điểm”. Là một nhà báo cách mạng, “viết cũng như mọi việc khác phải có chí, chớ giấu dốt”. q Nói về phong cách báo chí, Chủ tịch Hồ Chí Minh chỉ rõ: Viết báo phải súc tích, đại chúng. Súc tích không hoàn toàn đồng nghĩa với sự ngắn gọn, tuy rằng giữa chúng có những điểm tương đồng. Bài báo có thể dài, nhưng không rỗng tuếch. Nghĩa là khi diễn đạt ngôn ngữ không thừa, không thiếu. Về vấn đề đại chúng, Chủ tịch Hồ Chí Minh cho rằng: Mỗi chữ viết phải tỏ rõ tư tưởng và lòng mong muốn của quần chúng, phải luôn luôn dùng lời lẽ giản dị, thiết thực mà ai cũng hiểu được. Bài viết phải đủ thông tin, có sức cuốn hút, hấp dẫn. Ảnh tư liệu www.tienphong.vn 5

RkJQdWJsaXNoZXIy MjM5MTU3OQ==