42 www.tienphong.vn Non sông một mối lòng người một cội Những bài thơ được sáng tác ngay sau ngày 30/4/1975 – Ngày đất nước hoàn toàn thống nhất, non sông thu về một mối. Vừa dạt dào niềm vui hòa bình đoàn tụ, cũng vừa mở ra những nét suy tư sâu lắng, và trách nhiệm kiến thiết dựng xây cuộc sống mới, con người mới giữa thời đại mới. Chúng tôi là một mảng màu xanh Trong rực rỡ bức tranh Sài Gòn đêm giao hưởng Đôi dép lốp bước lên thềm Nhà hát lớn Để rơi mấy hạt bụi đường trường Cuộc trường kỳ giành lại quê hương Trả chúng tôi về với tuổi thơ và kỷ niệm Bỗng trẻ lại trong mắt nhìn lưu luyến Thoáng nét ngậm ngùi êm dịu phút đoàn viên Cây đũa thần, nhạc trưởng đã giơ lên Những khoảng trống lặng im bỗng bừng lên âm nhạc Đến ve vuốt lòng ta là tiếng hát Tiếng hát trong ta có tự bao giờ Cát bụi đường xa, khẩu súng, ngọn cờ Ngửa bàn tay gặp bàn tay nhạc trưởng Mở tấm lòng gặp tấm lòng giao hưởng Bỗng trầm cung bậc tìm nhau Phút này đây ta dành trọn cho nhau Anh trọn của em đến tận cùng ý nghĩ Giai điệu đẹp cho hồn em cao quý Anh nhắm mắt và uống cạn suối âm thanh I cậu ôm cháu cậu hôn tha thiết từ hôm nay con vĩnh viễn Hòa Bình vĩnh viễn là tên con trên đất này những hố bom và chiến hào đang khép lại VI tôi đã nghe cô gái ấy hát một lần ở Huế cô gái Hà Nội mà không Hà Nội cô Huế mà không Huế cô hát “lý chiều chiều” dân ca Nam Bộ mà không Sài Gòn thế đấy, chỉ trong một phút từ ải Nam Quan cô đã nhập Cà Mau chót cùng mũi đất tôi lắng nghe trong cái giọng còn đổi thay còn chưa thuần thục rung lên điều chi quá thiết tha đất nước ta ôi đất nước ta những người mang gươm thuở trước những người mang AK hôm nay họ đi từ vành trăng ... 2. Café và tình yêu Cái thời đã qua anh còn ngoái lại Mười sáu tuổi đầu Anh biết cầm điếu thuốc Tập triết lí, tập làm người, tập uống café, và tập nhảy Tập điên cuồng, tập si mê và tập chết Hỡi ly café Đã kéo mấy thế hệ vào trong quán Bỏ mặc cha ông, dân tộc ở ngoại ô, ở rừng, ở Trường Sơn kháng chiến !!! Những quán café Lụt lội trong ánh nhạc đèn màu Hơn mười sáu tuổi đầu Anh biết cầm điếu thuốc Salem ... 4. Xin anh hãy bình yên Bởi thế giới vẫn còn nguyên đấy Và những Pari, Luân Đôn, Oa-Sinh-Tơn vẫn vậy Những quán café mở cửa suốt ngày Trên những con đường Sài Gòn hôm nay Nơi ngày xưa anh từng hoang dại Người ta làm lại cuộc đời này Làm lại những ly café Để không còn những khuôn mặt trẻ trai ngồi chán ngán 5. Anh lại dẫn em vào quán café Với bụi trên đầu, với áo quần say mùi lúa khoai Anh mang cả khoảng trời Thái Mỹ Với nơi mình ngồi xưa Những người hay triết lí Đã biết cầm cuốc cầm cày Những người du ngoạn trên mây Đã lần đầu xuống đất Người ta bắt đầu chân thật với chính mình Và lần đầu chân thật với café Ở giữa tỉnh và mê Chúng ta nhận chân cuộc sống Rằng sẽ không còn những người suốt đời ăn gạo Mà không hề biết lúa là gì Rằng sẽ không còn những người suốt đời si café Mà không biết thân café là thân leo hay thân gỗ Ra khỏi quán café gặp mùa xuân bỡ ngỡ Như lần đầu biết tới mùa xuân Như là ly café thứ nhất Ta nắm tay nhau bằng bàn tay thành thật Chai sạn rồi mới hiểu bàn tay Mới hiểu vị ngon ly café sau ngày vất vả Ta dắt tay nhau vào cuộc đời mới lạ Khi chúng mình ra khỏi quán café. Sài Gòn, 1976 họ đi từ đêm bão Huế Sài Gòn Hà Nội họ đi dọc phù sa triền sông Hồng như một tiếng còi tàu căng thẳng đêm báo động VIII những cô gái cười vô tư, cười to các cô đang lấp những hầm trú ẩn dọc hè phố người ta cạy những ống xi măng hầm cá nhân từ nay dùng đựng nước vì phía trời cao từ nay rơi xuống chỉ mưa thôi mưa ồn ào trẻ nhỏ tràn đầy những ống xi măng không phải bom, hẳn rồi, không phải bom không rốc-két không đạn nhọn tràn đầy những ống xi măng mưa âm vang tiếng trẻ reo cười THANH THẢO Ghi trên đường số Một (trích) ANH NGỌC Sài Gòn đêm giao hưởng LÊ THỊ KIM Ra khỏi quán cà phê (trích) Xanh như dòng sông ấy xanh xanh Đàn nhạc dây thổi vào ngọn gió Không sóng cho lòng lên tiếng vỗ Sài Gòn trong anh là ô nhịp bình yên Sài Gòn trong ta là trái chín vẹn nguyên Chiến thắng đặt vào lòng hai đứa Một nửa anh và em một nửa Tiếng kèn đồng đang nói đấy em ơi! Lơ lửng giữa không gian dải lụa tuyệt vời Quen thuộc quá ta giơ tay nắm bắt Con chim hồng đậu trên trần nhà hát Cây vĩ cầm đánh rơi những nhành tơ Đất yên lành trở dậy sau mưa Tháng năm mở bốn bề tiếng hát Những khoảng trống lặng im bỗng bừng lên tiếng nhạc Trên suốt đường chiến thắng đi qua. 10/10/1975 (Rút từ tập thơ “Hương đất màu cờ”, NXB Quân đội nhân dân, 1977) Sài Gòn - Huế - Hà Nội tháng 5 - tháng 7/1975 VĂN HÓA - VĂN NGHỆ TRẦN TUẤN (TUYỂN CHỌN)
RkJQdWJsaXNoZXIy MjM5MTU3OQ==