Báo Tiền Phong số đặc biệt/9 2/2025

KỶ NGUYÊN VƯƠN MÌNH nghiệp tiếp cận khách hàng từ lúc họ vừa xuất hiện nhu cầu đi du lịch, lựa chọn sản phẩm cho đến khi quyết định mua và đến thành phố. Tất cả đều được số hóa một cách bài bản, chuyên nghiệp. Không dừng lại ở đó, thành phố tiếp tục chú trọng yếu tố cá nhân hóa khách hàng, ứng dụng công nghệ thông minh hơn, sâu hơn. Điển hình là việc đưa AI vào thuyết minh trong các điểm tham quan lớn như bảo tàng, rồi dần đến tận cả phương tiện thô sơ như xích lô để phục vụ tận tình nhất cho từng du khách. “Hiện tại, sóng AI bao trùm ngành du lịch Đà Nẵng. Du khách từ khi xuống sân bay, về khách sạn rồi đi tới các điểm tham quan đều có thể tương tác với AI. Họ có thể trò chuyện hỏi han với Chatbot, robot… để chuyến du lịch của mình thuận lợi hơn, thụ hưởng hết giá trị của điểm đến”, ông Dũng cho hay. Đúng như lời ông nói, nhiều điểm đến, khách sạn tại Đà Nẵng đã trang bị robot rất hiện đại để phục vụ du khách ngay từ khi đặt chân vào cho tới khi sử dụng các dịch vụ. Tại Bảo tàng Đà Nẵng, robot dẫn đường tích hợp AI có thể giao tiếp, trả lời những câu hỏi của khách tham quan và dẫn đường đến các khu trưng bày.“Nhân viên”này còn hỗ trợ nhiều ngôn ngữ để phục vụ đa dạng khách tham quan. Trong khi đó, tại Cung Hội nghị Quốc tế Ariyana, robot lễ tân gây ấn tượng khi biết chào đón và hướng dẫn du khách đến các khu vực phù hợp. Không chỉ vậy còn vận chuyển nước, khăn, sách báo rồi cung cấp lịch trình sự kiện và thông tin dịch vụ… n YÊU XE NHƯ CON Ông Phan Văn Quý sinh năm 1954, nhập ngũ cuối năm 1971, khi cuộc kháng chiến chống Mỹ bước vào giai đoạn ác liệt nhất. Vào Trường Sơn, ông trở thành lính lái xe của Tiểu đoàn ô tô 76, Trung đoàn 11, Sư đoàn 571, Bộ Tư lệnh Trường Sơn. Kể từ khi tiếp nhận chiếc Zil 157, một loại xe ba cầu do Liên Xô sản xuất và viện trợ cho Việt Nam, tân binh Phan Văn Quý đã coi nó như máu thịt của mình. Sau này, người và xe nhiều lần đối mặt với hiểm nguy, thì suy nghĩ hiện hữu rõ ràng nhất trong đầu ông vẫn là: “Lòng tôi nhức nhối/ Để xe cháy ư/ Người bạn thân thương/ Phải cùng nhau sống”. Chiếc xe mang số hiệu DD4432-TS1 đã cùng ông bền bỉ đi qua “bom nổ, đạn rơi, mưa dầm, gió dãi” từ những ngày đầu cho đến năm 1976, chuyên chở các đơn vị bộ binh, vũ khí, lương thực ra mặt trận và chở thương binh từ mặt trận trở về hậu phương, qua những trọng điểm bị địch đánh phá ác liệt. Ngày ấy, Tư lệnh Bộ đội Trường Sơn, Trung tướng Đồng Sĩ Nguyên, gọi những người lái xe như ông Quý là “Tuấn mã Trường Sơn”, cách gọi vừa gợi khí phách, vừa nói hộ tình nghĩa sâu nặng giữa người và xe. Chả thế, mà trong số rất nhiều bài thơ làm trên đường ra trận của anh hùng Phan Văn Quý có hẳn một góc nhỏ dành riêng cho “Zil ba cầu”. Chiếc xe đối với ông vừa giống như bạn, như đồng đội, lại cũng như một chứng nhân yên lặng, để người lính lái xe thoải mái bộc bạch nỗi nhớ nhà, nhớ quê, nhớ người thương và cả nỗi mong ngóng về một tương lai độc lập tự do: “Rừng già im vắng nắng chang chang/ Chiếu trải gầm xe nhớ về làng/ Bóng ai thấp thoáng in lối rẽ/ Sóng dậy trong lòng cứ mênh mang”… Con đường vận chuyển đèo dốc uốn lượn, bên núi bên vực, mỗi chuyến xe qua là một lần đi giữa lằn ranh sinh tử. Để giữ an toàn cho “người bạn đường”, ông nghĩ ra đủ cách: trát đất đỏ lên xe để ngụy trang ở những trọng điểm cao, không có cây cối, ốp ke sắt thùng đạn và mảnh pháo sáng vào đầu dầm, chế cần số từ gỗ để xe không bị nhảy số, buộc dây lò xo vào cửa hậu giữ hàng hóa không rơi, ốp gỗ vào thành thùng để tránh trầy xước, thậm chí phủ cây rừng lên nóc xe vừa ngụy trang vừa che mảnh bom... Nhờ sự chăm chút ấy, trong gần ba năm, chiếc Zil 157 đã chạy hơn 65.000 km an toàn, tiết kiệm gần 7.000 lít xăng. Phan Văn Quý trở thành lái xe trẻ tuổi dẫn đầu phong trào “yêu xe như con, quý xăng như máu” của Sư đoàn 571, để rồi khi mới 23 tuổi, ông được phong Anh hùng Lực lượng vũ trang nhân dân, là người trẻ nhất của Bộ đội Trường Sơn được vinh danh. VỚI NHÀTHƠ CỦA“TIỂU ĐỘI XE KHÔNG KÍNH” Là lính lái xe, anh hùng Phan Văn Quý có một sự yêu quý đặc biệt với nhà thơ Phạm Tiến Duật, tác giả của “Tiểu đội xe không kính”. Ngày mới nhập ngũ, ông đã thuộc lòng “Tiếng bom ở Seng Phan” của tác giả“Trường Sơn Đông, Trường Sơn Tây”. Mỗi lần lên xe, bài thơ lại vang lên trong đầu ông như nhịp thở của những đoàn xe ra trận: “Tôi đứng giữa Seng Phan/ Cao hơn tiếng bom là khe đá tiếng đàn/ Tiếng mìn công binh phá đá/ Tiếng điếu cày rít lên thong thả/ Tiếng oai nghiêm xe rú máy trên đường/ Thế đấy giữa chiến trường/ Nghe tiếng bom rất nhỏ”! Có lần, khi bất ngờ gặp tác giả, ông đã mạnh dạn bày tỏ niềm yêu thích và hỏi nhà thơ viết tác phẩm ấy ở đâu. Nhà thơ Phạm Tiến Duật lấy ngay câu “Tôi đứng giữa Seng Phan”làm câu trả lời. Trong những câu chuyện về sau của lính Trường Sơn, được biết, nhà thơ Phạm Tiến Duật viết “Tiểu đội xe không kính” năm 1969, lấy cảm hứng trực tiếp từ những chiếc xe của Trung đoàn xe 225 thuộc Tổng cục Hậu cần. Đây là Trung đoàn làm nhiệm vụ vận tải từ Hà Nội vào nam Khu 4 cũ. Hầu như toàn bộ xe của đơn vị này đều bị găm đầy mảnh bom, mảnh đạn và hiếm có chiếc xe nào giữ được tấm kính chắn gió. Tình cảm đặc biệt ấy theo ông Quý đến tận bây giờ. Khi trở thành doanh nhân thành đạt, ông vẫn tìm cách lưu giữ dấu ấn của nhà thơ trong không gian riêng của mình. Ở đại bản doanh tại Hà Nội, ông dành riêng một phòng sưu tầm tranh tượng về Trường Sơn. Ở đây, có sự hiện diện của nhà thơ Phạm Tiến Duật, như một biểu tượng tinh thần. Dịp kỷ niệm 60 năm ngày truyền thống của bộ đội Trường Sơn, ông và đơn vị đã chọn tạc hai pho tượng, một dành cho Trung tướng Đồng Sỹ Nguyên, vị Tư lệnh gắn bó với con đường huyền thoại, và một cho “thi sĩ Trường Sơn” Phạm Tiến Duật. Với ông Quý, hai con người ấy là hai gương mặt bất tử của Trường Sơn: một đại diện cho sự chỉ đạo, thao lược trong quân sự, một lưu giữ tâm hồn và tiếng nói của những người lính. n “Tuấn mã Trường Sơn” của một TRONG BẢO TÀNG NGÀNH HẬU CẦN QUÂN ĐỘI CÓ MỘT CHIẾC “ZIL BA CẦU” ĐƯỢC “ĐỘ” LẠI THEO MỘT CÁCH VÔ CÙNG ĐẶC BIỆT: MUI XE CÓ MÁI CHE BẰNG TRE, NỨA KEN DÀY ĐỂ ĐÍNH LÁ NGỤY TRANG VÀ CHỐNG MẢNH BOM, SƯỜN XE ỐP BẰNG KE SẮT THÙNG ĐẠN, ĐẦU DẦM ỐP MẢNH PHÁO SÁNG, CÒN CẦN SỐ LÀ MỘT THANH GỖ ĐỂ CHỐNG NHẢY SỐ… CHIẾC XE CÓ SỐ HIỆU DD4432-TS1, LÀ “NGƯỜI BẠN THÂN THƯƠNG” CỦA ANH HÙNG - THƯƠNG BINH PHAN VĂN QUÝ. HẠ ĐAN Anh hùng Phan Văn Quº và chiŌn Zil 157 ở Trường Sơn nếu có thêm thắc mắc. Ông Cao Trí Dũng, Chủ tịch Hiệp hội Du lịch Đà Nẵng nhìn nhận việc ứng dụng AI trên xích lô góp phần phát triển du lịch thông minh của thành phố, giới thiệu, quảng bá điểm đến tốt hơn. “Ứng dụng AI từ những nhu cầu cơ bản nhất không chỉ phục vụ tốt cho du khách mà còn ghi điểm về một thành phố thông minh, hiện đại, chu đáo và tận tình trong mắt bạn bè bốn phương”, ông khẳng định. PHỦ SÓNG Chủ tịch Hiệp hội Du lịch Đà Nẵng chia sẻ, Đà Nẵng là một trong những địa phương tiên phong trong số hóa tài nguyên, đưa các nền tảng thông minh hỗ trợ điểm đến cũng như cộng đồng doanh Anh h¶ng LLVTND, CCB và Đại biŐu Quốc hŦi khóa XIII Phan Văn Quý sinh năm 1954 tại x Nhân Thành, huyện Yên Thành, tŖnh Nghệ An. Ông nhập ngũ cuối năm 1971 và được phong tńng danh hiệu Anh h¶ng Lực lượng Vũ trang nhân dân năm 1976. Năm 2001, ông c¶ng mŦt số đŠng đŦi sáng lập Công ty Cổ phần Thái B©nh Dương. Ông và đơn vị của m©nh là sáng lập viên và nhà tài trợ của 3 tổ chức x hŦi – từ thiện gŠm: HŦi Hỗ trợ gia đ©nh liệt sĩ Việt Nam, Quỹ Tâm Tài Nghệ An, Quỹ cŦng đŠng ph¯ng tránh thiên tai. “Trước khi đến Đà Nẵng tôi đã tìm hiểu về các điểm tham quan và chọn xích lô để đi thăm thú những nơi này. Thật sự bất ngờ vì xe xích lô mà cũng trang bị thiết bị công nghệ hiện đại, thông minh, có thể thuyết minh hết những điểm tham quan. Việc đi tới đâu, AI lập tức kể chuyện tới đó vừa giúp tôi hiểu rõ, vừa ấn tượng và nhớ lâu hơn thông tin về điểm đến. Theo tôi các bài học về lịch sử, văn hóa Đà Nẵng cũng có thể linh động đưa học trò đi trải nghiệm thuyết minh AI trên xích lô để các em thấy tươi mới, trực quan sinh động, từ đó dễ tiếp thu hơn”. Chị THẢO NGUYÊN, du khách Quảng Trị “ZIL BA CẦU” Các xe xích lô đều có thiŌt bị hỗ trŰ thuyŌt minh tự động phục vụ du khách tham quan 51 www.tienphong.vn

RkJQdWJsaXNoZXIy MjM5MTU3OQ==