Tiền Phong số 86

8 VĂN HÓA - GIẢI TRÍ n Thứ Năm n Ngày 27/3/2025 VĂN HÓA TRUYỀN THỐNG TUNG BAY “KỊCH TRẦN” Qua những đêm nhạc, Anh trai vượt ngàn chông gai (ATVNCG) phá vỡ định kiến đu sô ca nhạc không phải đặc quyền của người trẻ tuổi. Chị Quỳnh Vân, cháu gái của cố nhà văn Xuân Thiều, cùng nhóm chị em thân thiết trong gia đình cổ vũ ATVNCG từ khu vực XVIP. Nhóm chị em tuổi đời ở ngưỡng U50, U60, U70 nhưng cổ vũ sung không kém giới trẻ. Họ hát và bắn rap theo các anh tài. Nhóm chị đẹp này đến với ATVNCG không phải vì a dua theo độ nóng của chương trình. Chị Quỳnh Vân đánh giá: “Những bản phối quá đỉnh. Bản phối Chiếc khăn piêu duyên dáng, đậm đà màu sắc văn hóa Thái, Tây Bắc. Trống cơm quen thuộc lại trở nên đặc biệt ở phần rap và đàn đầu. Vô cùng cảm động là Mẹ yêu con. Các bạn trẻ viết lời rap tuyệt vời: Mẹ thường mang những xấp ảnh ngày xưa ra/Ngồi ngắm lại vào những ngày mưa qua/Bà kể mẹ rất nhiều người theo đuổi/Vì ngày đó mẹ xinh đẹp như là hoa/ Mang lại cho con cả sự sống/Mẹ đổi lấy những vết rạn trên da/Mẹ cười khi thấy con lần đầu khóc/ Và mẹ khóc khi lần đầu con gọi ba”. Chị Vân khoe cày nát những bài yêu thích trong chương trình. An là du học sinh ở Pháp bay về Việt Nam đu liền 2 đêm D-3, D-4 (ngày 22-23/3). Cô cho biết: “Ban đầu tôi quan tâm đến chương trình vì có nghệ sĩ Tự Long, tôi thích Tự Long từ Táo quân. Lần này về Việt Nam tôi quyết định bay liền 2 đêm cho thỏa thích”. An tham gia hoạt động xác lập kỷ lục Guinness thế giới “Sự kiện có số lượng người tham gia mặc trang phục truyền thống Việt Nam đông nhất” và cảm thấy tự hào về văn hóa dân tộc mình. “Ở hai đêm diễn đầu đã thấy nhiều bạn trẻ mặc trang phục truyền thống, nhưng quy tụ hơn 5.000 nghìn người cùng mặc trang phục truyền thống thì chưa có sự kiện nào trên thế giới làm được”. Về hai đêm nhạc, An không có lời nào để chê. “Mãn nhãn, mãn nhĩ, đưa khán giả trải qua nhiều cung bậc cảm xúc. Trước đó, một vài gameshow trong nước đã có concert riêng như đại nhạc hội Rap Việt, nhưng chưa concert nào ra lò từ gameshow lại quy tụ được lượng người khổng lồ, cùng tôn vinh nét đẹp văn hóa Việt như ATVNCG”, An nói. Trưa 25/3, “gai con” Trang Nguyễn bay về Mỹ. Trong lúc chờ đợi ra sân bay, cô tranh thủ chia sẻ: “Sáng D-3 tôi hân hoan trong tà áo dài truyền thống đến tham gia xác lập kỷ lục Guinness. Là khán giả, là gai con, chúng tôi phải có trách nhiệm góp phần đưa chương trình ATVNCG ghi dấu sâu đậm hơn nữa. Chúng tôi không chỉ đứng ngoài xem từ vị trí khán giả mà chúng tôi chính là một phần của ATVNCG. Tôi không quay, không chụp ảnh trong 2 đêm diễn vì muốn tận hưởng nhiều nhất không khí tuyệt vời ở đây. Cũng những bài hát đó, những nghệ sĩ đó nhưng sau cả năm dài vượt chông gai, những người đàn ông trên sân khấu trở nên rực rỡ hơn. Họ đã truyền tải tinh thần của chương trình ATVNCG - người đàn ông trưởng thành, mạnh mẽ tiến lên”. CÒN ĐU NẾU ANH TÀI CÒN SỨC DIỄN Gai con An cho biết, từ bây giờ cho đến tháng 6, cộng đồng gai con tổ chức nhiều hoạt động để giữ nhiệt cho ATVNCG, có thể kể tới dự án Thắp lửa toàn cầu kết hợp với chương trình Nuôi Trước thềm concert D-3 râm ran lời đồn Anh trai vượt ngàn chông gai hạ nhiệt. Nhưng thực tế chứng minh, hai đêm diễn D-3, D-4 (22 - 23/3 tại TPHCM) vẫn hút hàng chục nghìn khán giả, biển người cuồng nhiệt, sống hết mình cùng các anh tài. Sức nóng của chương trình vượt qua biên giới Việt Nam, thu hút lượng fan đông đảo là Việt kiều, du học sinh. Sau hai đêm diễn nhiều khán giả hò hẹn gặp lại nhau vào tháng 6 tại miền Bắc. Anh trai vượt ngàn chông gai “hot” Ở Quảng Trị, ven hồ Thuỷ điện Rào Quán có một cây cô đơn. Chính xác, tên của nó là phong hương, nhưng dân địa phương thường gọi là sau sau. Chúng mọc nhiều, thậm chí tạo nên một rừng sau sau ở mạn tây bắc hồ. Còn cây này, không hiểu vì sao lại đứng lẻ loi, một mình đứng giữa không gian mênh mông, ngắm nhìn làn nước màu ngọc bích và cánh đồng điện gió phía xa. Chính bởi cái sự bướng bỉnh này, nó trở thành địa điểm yêu thích của giới trẻ Quảng Trị. Họ tìm đến đây để tận hưởng khoảnh khắc yên bình đến lạ bên cây cô đơn. Không biết có phải vì ghen tỵ hay không, một kẻ nào đó đã tìm cách đốn hạ nó, dùng rựa lột vỏ, chặt sâu vào thân cây. Nhiều người xót xa, nghĩ rằng cây sẽ chết. Nhưng không. Nhờ vào sự chăm sóc của nhóm tình nguyện và sức sống mãnh liệt, cây cô đơn xanh tốt trở lại, tiếp tục vươn mình trong nắng gió, bền bỉ sinh tồn lúc nước ngập ngang thân hay mùa khô đất cằn nứt nẻ. Đến Hướng Hóa, băng qua con đường nhỏ đầy sỏi đá, tôi đến bên cây cô đơn. Chạm tay vào thân cây thô ráp vẫn còn vết sẹo lớn và ngước nhìn lên tán lá xanh mướt, đột nhiên tôi cảm thấy cây sau sau này sao giống người Quảng Trị đến thế. Bao đời nay con người nơi đây vẫn bám trụ ở mảnh đất từng được mệnh danh là “Ô châu ác địa”, vừa hứng chịu gió Lào khắc nghiệt, vừa đối mặt với nắng cháy bão giông. Chưa hết, trong những năm kháng chiến chống Mỹ, họ lại oằn mình với bom đạn chiến tranh. Nói đến bom đạn, không nơi nào khốc liệt như mảnh đất Vĩnh Linh. Là địa đầu miền Bắc xã hội chủ nghĩa sau Hiệp định Geneve 1954 lấy vĩ tuyến 17 chạy dọc sông Bến Hải làm ranh giới phân định tạm thời hai miền Nam - Bắc Việt Nam, Vĩnh Linh trở thành mục tiêu đánh phá bởi mục tiêu đưa mảnh đất chưa đầy 820 km2 nằm ở bờ bắc sông Bến Hải “trở về thời kỳ đồ đá” của đế quốc Mỹ. Trong giai đoạn 1965-1972, kẻ thù đã trút xuống nơi đây hơn nửa triệu tấn bom, đạn. Trung bình, mỗi người dân Vĩnh Linh phải hứng chịu 7 tấn bom, đạn các loại. Thế nhưng đế quốc Mỹ đã đánh giá thấp sức mạnh của dân Vĩnh Linh, Quảng Trị. Với quyết tâm sắt đá “một tấc không đi, một ly không rời”, không sống được ở trên thì ta xuống dưới, giặc phá nhà thì ta đào hầm, một hệ thống hầm hào, địa đạo rộng khắp đã hình thành sâu dưới lòng đất. Vịnh Mốc (xã Vĩnh Thạch, Vĩnh Linh) là ngôi làng nằm sát bờ biển, cách thành phố Đông Hà - trung tâm tỉnh lỵ Quảng Trị khoảng 38km. Hiểu rõ vị trí trọng yếu trong cuộc kháng chiến, vừa là đầu cầu giới tuyến miền Bắc, vừa là hậu phương trực tiếp của chiến trường miền Nam, cửa ngõ dẫn vào chiến trường Bắc Quảng Trị, quân và dân Vịnh Mốc bắt đầu công cuộc đào địa đạo. Khi tôi đặt chân tới Vịnh Mốc, dù đã qua hơn nửa thế kỷ, nhiều hố bom còn đó, trên mặt đất. Lòng chảo khổng lồ nó tạo ra cho thấy Nói về Quảng Trị, sức chịu đựng, nghị lực phi thường của con người ở mảnh đất này thực sự gây kinh ngạc. Tuy nhiên, một phẩm chất đáng nể khác của họ chính là sự lạc quan, tìm ra những tích cực nhất trong gian khổ để không bao giờ thôi hy vọng… NGẪM SUY MIỀN "GIÓ LÀO, CÁT TRẮNG" Cây cô đơn bên hồ Thủy điện Rào Quán ẢNH: TRỌNG TÀI nTHANH HẢI KÝ SỰ Đến Quảng Trị mới biết ở đây cũng có cả kho tàng truyện Trạng, gọi là truyện Trạng Vĩnh Hoàng. Trong đó có chuyện Địa đạo xuyên lục địa, kể rằng sau một hồi đào bới quyết liệt, đất vỡ ra bỗng thấy toán người, ai cũng râu ria xồm xoàm cả. Cả làng mừng quá, vì đã đào… sang tận bên kia bán cầu, nơi có nước Cuba anh em và gặp con cháu Fidel Castro. Các anh trai đốt nóng hai đêm nhạc tại TPHCM Kỳ 2: Chất thép trong đất lửa Nguồn cung không đủ cầu là hiện thực đang diễn ra ở chợ vé ATVNCG. Theo quan sát của gai con Vân Nguyễn, nhiều khán giả phải mua vé chợ đen, thậm chí mua phải vé giả trong hai đêm nhạc vừa qua. “Bạn thân của tôi mua vé chợ đen bay từ Canada về đu liền 2 đêm. Hai vợ chồng người bạn ở ngoài Bắc cũng mua vé chợ đen để bay vào TPHCM xem 2 đêm”, chị kể. Vẫn chưa có thời gian và địa điểm cụ thể cho đêm nhạc tháng 6, nhưng lúc này nhiều gai con đã lo không săn được vé. An cho biết, để săn được vé D-3, D-4 cô đã phải kêu gọi 4 người bạn cùng tham gia mua vé. Nhưng An dự đoán, chặng đường săn vé tháng 6 gian truân hơn rất nhiều. “Tháng 6 tổ chức ở miền Bắc, khán giả miền Bắc hay đi theo nhóm lớn. Một người bạn của tôi tiết lộ, cô ấy ôm 50 vé cũng chưa đủ cho gia đình và bạn bè trong đêm nhạc sắp tới”, An nói.

RkJQdWJsaXNoZXIy MjM5MTU3OQ==