9 n Thứ Hai n Ngày 24/3/2025 VĂN HÓA - GIẢI TRÍ DÒNG PHIM TRUYỆN CÓ MÀU MỠ? Cha đẻ phim Đào, phở và piano, đạo diễn Phi Tiến Sơn nói: “Phim ca nhạc tạm chia thành 2 dòng: Dòng thời sự, tài liệu, phóng sự… (phim của Mỹ Tâm, Hoàng Thuỳ Linh… thuộc dòng tài liệu). Và dòng phim truyện, xây dựng cốt truyện dựa trên cuộc đời nghệ sĩ hay cảm hứng từ âm nhạc”. Trong quá khứ phim ca nhạc ở ta từng tạo đột phá doanh thu hoặc tạo cơn sốt. Phim Em còn nhớ hay em đã quên sản xuất năm 1992, biên kịch Nguyễn Hữu Phần, đạo diễn Nguyễn Hữu Phần, Phi Tiến Sơn, lấy cảm hứng từ cuộc đời và âm nhạc Trịnh Công Sơn, không chỉ thành công về mặt nghệ thuật, còn gây sốt, đạt doanh thu đáng nể tại thời điểm ấy. Đạo diễn Nguyễn Quang Dũng ra mắt phim Những nụ hôn rực rỡ với dàn diễn viên Thanh Hằng, Phương Thanh, Minh Hằng… doanh thu lên tới 20 tỷ đồng, trở thành bộ phim đạt doanh thu cao nhất trong mùa phim tết 2010. Song từ Những nụ hôn rực rỡ đến nay, chưa thấy Nguyễn Quang Dũng ra mắt thêm một bộ phim ca nhạc nào, chỉ thấy anh làm MV cho người yêu, ca sĩ Bùi Lan Hương. Nhắc đến phim ca nhạc ở Việt Nam, không ít khán giả thế hệ 6X, 7X lại nhớ tới Tìm em cô ca sĩ (1990) được cho là bộ phim ca nhạc đầu tiên của nước ta của đạo diễn An Ninh, do ca sĩ Minh Thuý sắm vai chính. Tìm em cô ca sĩ lan truyền mạnh mẽ, đưa Minh Thúy lên hàng “sao”. Sau đó, chị lại tham gia phim ca nhạc Tâm sự ca sĩ nhưng không tạo hiệu ứng mạnh như phim ca nhạc đầu tiên. Nam ca sĩ đất Ninh Bình Hà Anh Tuấn cũng từng làm phim ca nhạc Truyện ngắn, được xây dựng thành một câu chuyện tình dựa trên 5 nhạc phẩm của Phan Mạnh Quỳnh: Có chàng trai viết lên cây, Xuân thì, Thương em, Cô gái và cây dương cầm, An, qua giọng hát Hà Anh Tuấn. Truyện ngắn có sự tham gia của những gương mặt sáng giá của phim ảnh như Phương Anh Đào, Liên Bỉnh Phát. Đáng tiếc, phim Truyện ngắn không tạo cơn sốt như live concert Truyện ngắn, chỉ 5 phút đã sold out, vé chợ đen đẩy tới 14 triệu đồng/cặp. Có người chỉ coi phim Truyện ngắn như một MV dài. Năm 2024, Mai Thu Huyền ra mắt bộ phim Đoá hoa mong manh, lấy âm nhạc làm chủ đề, với 15 ca khúc, danh ca hải ngoại Nhật Hạ thể hiện 14 ca khúc. Phim được quay tại Mỹ, quy tụ dàn “sao” hải ngoại, chỉ thu về 430 triệu đồng. Nhiều người đồn đoán phim tiêu tốn khoảng vài chục tỉ đồng. Vì thế, rất có khả năng Đoá hoa mong manh là môt trong số những phim lỗ nặng nhất lịch sử phim Việt. NÔNG HỒNG DIỆU Cao Bằng đang là điểm đến của nhiều đoàn làm phim trong nước. Mảnh đất miền biên viễn với cảnh sắc hoang sơ, kì bí được đạo diễn Hoàng Nam chọn để quay Đèn âm hồn. Thác Cò Là, được ví như “vịnh Hạ Long thu nhỏ” cao 30m, với 3 tầng nước, nằm ở xã Chí Viễn, huyện Trùng Khánh, tỉnh Cao Bằng được chọn là phim trường chính của bộ phim có yếu tố tâm linh này. Ngoài Thác Cò Là, nhiều địa danh nổi tiếng khác của Cao Bằng cũng xuất hiện trong phim như Thác Bản Giốc, Mắt Thần Núi, rừng dẻ cổ thụ, rừng trúc. Theo chia sẻ của đạo diễn Hoàng Nam ngày quay cuối cùng của Đèn âm hồn, phim trường ngập trong nước vì ảnh hưởng của bão Yagi. Trước đó phim trường cũng từng 3 lần ngập nước vì mưa lũ, khiến chi phí của Đèn âm hồn tăng lên. Nhiều người dân ở Cao Bằng đã theo dõi phim Đèn âm hồn từ lúc khởi quay đến khi phim ra mắt. Chỉ tiếc hiện Cao Bằng chưa có rạp chiếu phim. Vì thế, phải đợi đến khi cơn sốt Đèn âm hồn đã tan, phim rời rạp thì người dân miền biên viễn mới được xem bộ phim quay phần lớn trên quê hương của họ. Chị Minh Huyền, ở phố Xuân Trường (phường Hợp Giang, tỉnh Cao Bằng) chia sẻ: “Phim được chiếu ở Nhà văn hoá trung tâm tỉnh Cao Bằng, gần nhà tôi, với hai suất chiếu miễn phí. Một suất diễn ra vào buổi chiều, bắt đầu từ 15h. Suất còn lại diễn ra vào buổi tối, bắt đầu lúc 19h30, ngày 22/3. Bà con trong xóm rủ nhau ăn cơm sớm, ra Nhà văn hoá trung tâm nhận chỗ ngồi từ hơn 6 giờ chiều. Buổi tối Nhà văn hoá đông nghịt người. Nhiều người cõng nhau để được ngó phim”. Bà Nguyễn Thị Nga, ở thành phố Cao Bằng, 70 tuổi, cũng góp mặt trong buổi chiếu miễn phí, chia sẻ: “Vì phim quay ở Cao Bằng nên tôi đã sẵn có cảm tình. Xem xong phim chỉ thấy hay. Không thấy có gì để chê”. Nhiều bạn trẻ trong huyện cũng ra thành phố xem phim. Một bạn trẻ ở huyện Trà Lĩnh ra thành phố xem phim bị chậm chân nên đành đứng ngoài để nghe lời thoại. Một bạn trẻ khác ở huyện Trùng Khánh cho biết: “Phim quay ngay cạnh làng tôi, mà tôi không thể vào xem vì đông quá. Nhưng tôi vẫn chờ để được giao lưu với đạo diễn Hoàng Nam và êkip”. Kết thúc hai buổi chiếu miễn phí, đạo diễn Hoàng Nam xúc động viết trên trang cá nhân: “Sau đêm nay, Hoàng Nam chính thức trở thành người con của Cao Bằng rồi”. ĐÀO NGUYÊN Hoàng Thuỳ Linh nói sẽ đưa phim đến với học sinh, sinh viên Đạo diễn Hoàng Nam trong vòng vây của khán giả Cao Bằng (59 tuổi, phường Hòa Hải) vừa uống ngụm nước giải khát, vừa nói: “Bụi đá này không nguy hiểm như tưởng tượng, tôi làm ở đây hơn ba thập kỷ rồi có bị gì đâu. Chỉ có điều là dù có bịt kín cỡ nào thì tối về, người tôi cũng dính đầy bụi, quần áo lúc nào cũng lấm lem, tắm giặt bao nhiêu cũng không sạch hết được”. Nhớ lại ngày trước, bà Mười kể, chồng bà từng ngăn cản không cho bà theo nghề này, bởi chỉ sau một tháng thử việc, da bà đã sạm đen, cơ thể đau nhức vì làm việc nặng nhọc, đi sớm về muộn. Hơn nữa, chồng bà cũng là thợ làm đá hoa cương lâu năm, thấu hiểu nỗi vất vả của nghề nên thương vợ, không muốn bà tiếp tục. Thế nhưng, càng làm bà càng quen việc, dần yêu thích cái nghề đầy bụi bặm này, nơi từng phiến đá thô qua đôi tay bà dần trở nên sống động. Vì vậy, bà không nỡ bỏ ngang công việc đã mang lại kế sinh nhai cho gia đình suốt bao năm qua. “Chị em phụ nữ làm việc ở đây đều trang bị một đôi bao tay su, một đôi ủng, 2-3 lớp khẩu trang, một chiếc áo khoác và một chiếc nón hoặc mũ. Vào đây rồi thì chẳng ai nhận ra ai, chỉ hở mỗi đôi mắt để nhìn. Nhất là những lúc xe tải lớn chạy ngang qua, bụi trắng bay mịt mù, nhìn từ xa chắc chẳng thấy chúng tôi”, bà Mười vừa nói vừa chỉ tay về phía lớp bụi đang bay lên không trung. Đang kể dở, bà nhận cuộc điện thoại từ một chủ xưởng đá, nhờ đi bốc đá trắng vụn. Bà cười nhẹ, bảo rằng công việc nặng nhọc là thế, nhưng quen rồi, giờ nghỉ ngơi lại thấy “ngứa tay, ngứa chân”, làm thêm được vài đồng lại có thêm chút tiền mua sắm đồ đạc trong nhà. CHẠM ĐÁ TẠC ĐỜI Dù nắng chói chang hay những ngày mưa tầm tã, công việc điêu khắc đá của những đôi tay tài hoa vẫn diễn ra không ngừng nghỉ. Họ làm việc miệt mài gần như suốt năm, hiếm khi có thời gian để nghỉ ngơi. Và cũng không ai nghĩ những người phụ nữ như bà Thêm, bà Mười… lại có thể kiên cường bám trụ với nghề chế tác đá mỹ nghệ đầy khó nhọc, vốn đòi hỏi sức khỏe và sự bền bỉ này. Mồ hôi thấm đẫm tấm áo bạc màu vì năm tháng và bụi đá, bà Mười thỉnh thoảng lại cởi chiếc nón, quạt nhẹ ra sau lưng để xua bớt cái nóng hầm hập. Bà chia sẻ: “Nhiều người ở đây chịu nóng giỏi lắm, áo có ướt như vừa tắm xong, họ vẫn ngồi lì làm việc mà không hề than vãn”. Bà Mười vừa dứt lời, đôi tay nhanh chóng đeo lại lớp khẩu trang dày che kín mặt. “Người ta hay nói nghề này nặng nhọc, cực khổ, đàn ông làm còn chẳng nổi thì phụ nữ sao làm được. Nhưng tôi nghĩ, cái gì mình yêu mến thì làm riết cũng thành quen, thành cái nghiệp khó bỏ”, nói rồi bà đưa đôi tay đã thô ráp, sần sùi ra khoe như một minh chứng của thời gian. Tiếng máy mài tiếp tục vang lên đều đều, hòa lẫn trong lớp bụi đá trắng mờ mịt. Bà Mười cúi mình, tỉ mỉ mài từng chi tiết nhỏ trên bức tượng Phật đang dần thành hình. Đôi mắt bà ánh lên niềm tự hào khi nhắc về những tác phẩm mà mình đã tạo ra trong suốt mấy chục năm qua. Bà Thêm cho rằng, để trụ vững với nghề điêu khắc đá, người thợ cần phải có cái tâm bởi chỉ một chi tiết sai sẽ ảnh hưởng đến toàn bộ tác phẩm. Với bà, khi tạo ra được “tảng đá biết nói” - nơi từng đường nét chạm khắc truyền tải hết hồn cốt và cảm xúc mới chính là thành công lớn nhất của những người thợ làm đá mỹ nghệ. Từng đường nét chạm khắc trên phiến đá cứng đều là minh chứng cho sự tỉ mẩn và khéo léo của những người thợ nơi làng đá Non Nước. Với bà Mười, bà Thêm và bao người thợ khác, mỗi bức tượng hoàn thành không chỉ là nguồn thu nhập, mà còn là dấu ấn cho đời, là cách họ gửi gắm tâm huyết và gìn giữ linh hồn của nghề truyền thống quê hương. M.H Ngoài công việc tạc tượng, những phụ nữ ở đây còn tham gia vận chuyển đá vụn kiếm thêm thu nhập ẢNH: MINH HIỀN Một nhà làm phim trẻ cho rằng: “Những năm gần đây, đã có một số ngôi sao ca nhạc trong nước có sức hút lớn, thu hút vài chục ngàn khán giả trong một đêm diễn. Khán giả Việt càng ngày càng chịu chi cho hoạt động giải trí và chăm sóc thần tượng. Họ sẵn sàng đu theo thần tượng ở mọi đêm diễn. Lý do khiến phim ca nhạc ở ta chưa mang lại doanh thu cao, một phần do khán giả ta chưa thực sự mặn mà với phim hoà nhạc. Ngay phim hoà nhạc của Blackpink, nhóm nhạc Hàn Quốc sở hữu lượng fan khủng ở Việt Nam, sau một ngày công chiếu ở Việt Nam cũng chỉ thu về 1,5 tỷ đồng. Trong khi đó 2 đêm diễn của Blackpink tại Hà Nội, Việt Nam đạt hơn 13,6 triệu USD - khoảng 332 tỷ đồng, thời điểm đó”. Tranh thủ lúc thay lớp giấy nhám cho máy, bà Thêm cho biết: “Để tạo ra một bức tượng đẹp hoàn hảo phải trải qua rất nhiều công đoạn. Tôi thường đảm nhận phần mài, đục theo nét có sẵn và làm bóng. Công việc tưởng chừng đơn giản, nhưng khi bắt tay vào làm mới thấm hết sự phức tạp. Chẳng hạn, với những bức tượng đá cao to, nặng hàng trăm tấn thì tôi phải leo lên giàn giáo cao hàng giờ liền, vừa tốn công sức vừa lo sợ trượt chân. Còn với tượng nhỏ, lại đòi hỏi sự tỉ mỉ và tập trung vào từng chi tiết”. Đèn âm hồn gây “sốt” ở Cao Bằng Từ 14/3, Đèn âm hồn đã không còn suất chiếu ngoài rạp. Phim đầu tay của đạo diễn tay ngang Hoàng Nam thắng lợi rực rỡ khi thu về 106 tỷ đồng. Anh đã tri ân khán giả Cao Bằng, địa phương được chọn làm phim trường chính của phim, bằng hai suất chiếu miễn phí lúc 15h và 19h30 ngày 22/3.
RkJQdWJsaXNoZXIy MjM5MTU3OQ==