9 n Thứ Bảy n Ngày 14/12/2024 VĂN HÓA - GIẢI TRÍ HTKPHQBM Việt Nam bao gồm: Tuyên truyền, giáo dục về các biện pháp nhận biết, phòng tránh tác hại của bom mìn và vận động các tổ chức, cá nhân hỗ trợ về mặt tài chính cho các nạn nhân của bom mìn sau chiến tranh. Trong đó, tuyên truyền và giáo dục là nhiệm vụ trọng tâm hàng đầu. “Chúng tôi quan niệm, một đồng bỏ ra làm công tác giáo dục tuyên truyền có giá trị bằng hàng triệu đồng bỏ ra làm công tác hỗ trợ sinh kế. Có thể phải mất hàng trăm năm để làm sạch toàn bộ khu vực bị ô nhiễm bom mìn tại Việt Nam. Do đó, chúng ta cần giải pháp có hiệu quả lâu dài, chứ không chỉ giải quyết các vấn đề trước mắt”, Đại tá Vũ Quốc Bình - Ủy viên Ban Thường vụ, Trưởng ban Tuyên truyền vận động của Hội chia sẻ. Theo ông Bình, khu vực trọng tâm của công tác tuyên truyền, giáo dục là những vùng sâu, vùng xa, vùng biên giới… Còn đối tượng trung tâm sẽ là các em học sinh từ tiểu học tới trung học phổ thông. Bởi, các em được đọc, hiểu tiếng Kinh nên có khả năng tiếp thu tốt hơn, chưa phải đi làm nên có nhiều thời gian học hỏi hơn. Sau đó, các em còn có thể mang kiến thức đã học về nhà truyền đạt lại cho ông bà, cha mẹ. “Trong những chuyến đi hỗ trợ nạn nhân, Hội thường kết hợp tổ chức những buổi tuyên truyền, giáo dục về các biện pháp nhận biết và phòng tránh tác hại của bom mìn tại nhà văn hoá hoặc các trường học. Mỗi buổi thường có khoảng 200 - 300 người tham gia, phần lớn là các em học sinh. Các em sẽ được học cách nhận biết các loại bom, mìn, đầu đạn; nguyên nhân gây ra các vụ tai nạn bom mìn; cách xử lý khi phát hiện bom, mìn; cuối cùng là giải các bài tập tình huống”, ông Bình cho biết. Không chỉ vậy, Hội còn phối hợp nhiều đơn vị khác để sản xuất một bộ truyện tranh với chủ đề giáo dục, nâng cao nhận thức phòng tránh tai nạn bom mìn sau chiến tranh, dành cho học sinh tiểu học. Theo ông Bình, hiện 3.000 bộ truyện (tương đương 33.000 cuốn truyện tranh) đã được phát hành miễn phí tại các trường học ở những vùng bị ô nhiễm bom mìn nặng. KHÚC QUÂN HÀNH LẶNG LẼ Do không phải hội có tính chất đặc thù, nên từ trước đến nay, Hội HTKPHQBM Việt Nam không được hưởng phụ cấp của Nhà nước. Toàn bộ kinh phí hoạt động đều dựa trên sự đóng góp của các thành viên trong hội và kêu gọi tài trợ. Hoạt động của Hội vì thế rất khó khăn, phức tạp, nhất là các thành viên cốt cán đều đã cao tuổi. Chẳng hạn, Trung tướng Nguyễn Đức Soát đã bước qua tuổi 80 và Đại tá Vũ Quốc Bình cũng đã ngoài 70 tuổi. “Là cán bộ trong quân đội, chúng tôi có điều kiện được học, tiếp thu nhiều kiến thức về phòng chống tác hại của bom, mìn. Trong khi đó, đồng bào ở vùng sâu, vùng xa hầu như không hiểu biết về vấn đề này. Vì vậy, mình nên truyền đạt các kiến thức có ích tới những người kém may mắn hơn”, Đại tá Vũ Quốc Bình nói. Còn với Trung tướng Nguyễn Đức Soát, ông từng là Phó Chủ tịch thường trực của Ủy ban Quốc gia Ứng phó sự cố, thiên tai và tìm kiếm cứu nạn. Hồi ấy, cứ chỗ nào có bão, lụt là ông có mặt, bất kể đi trực thăng, đi xuồng hay lội bộ trong dòng nước lũ. Vì vậy, ông rất hiểu hoàn cảnh khó khăn của người dân ở những vùng sâu, vùng xa. “Trong kháng chiến chống Mỹ, tôi từng là một phi công tiêm kích, từng chiến đấu không tiếc tuổi xanh để bảo vệ dân tộc. Vậy nên, trong thời bình, việc tiếp tục giúp đỡ người dân khắc phục hậu quả chiến tranh là một trách nhiệm mà đương nhiên tôi phải làm”, Trung tướng Nguyễn Đức Soát chia sẻ. Và động lực quan trọng nhất với các ông là vẫn còn rất nhiều tổ chức, cá nhân đang tự nguyện quyên góp, trợ giúp trong các hoạt động của Hội. Họ có thể là lãnh đạo tỉnh, thành phố; lãnh đạo hoặc phóng viên của các cơ quan báo chí truyền thông; các doanh nghiệp; những cá nhân có tấm lòng hảo tâm… Khi tâm nguyện hướng về hòa bình, an lành cho mọi người đang nảy mầm và đơm hoa kết trái, làm sao những người gieo mầm có thể dừng lại. V.T Theo thống kê của Bộ Lao động- Thương binh và Xã hội, hiện nay, vẫn còn 5,6 triệu ha đất (tương đương 17,71% diện tích của cả nước) bị ô nhiễm bom mìn. Lượng bom, mìn nằm rải rác tại 63 tỉnh, thành phố, trong đó tập trung nhiều tại các tỉnh miền Trung, Tây Nguyên và miền Đông Nam bộ. Đến nay, Hội HTKPHQBM Việt Nam có tổng cộng 1.515 hội viên ở khắp các tỉnh thành trên cả nước. Hội cũng đã thành lập 20 chi hội ở các tỉnh, thành phố trọng điểm. Các em học sinh cầm trên tay bộ truyện tranh giáo dục, nâng cao nhận thức phòng tránh tai nạn bom mìn sau chiến tranh Tác giả Trang Thụy bức xúc vì thái độ của tác giả Duyên Phùng không hối lỗi lại còn đánh tráo khái niệm. Theo chị, “nhiễm văn” và “đạo văn” cùng “một giống”: “Với người cầm bút thì không có khái niệm nhiễm văn, có thể chịu ảnh hưởng nhưng ngôn ngữ phải tự thân, không thể trùng hợp. Nếu là người viết thực sự không ai để mình bị nhiễm văn”. Chị cho rằng, văn chương tuy ấm áp nhưng khắc nghiệt vô cùng. Nếu nhà văn bị nhiễm văn thì không thể đi được đường dài. Đó là hình thức tự giết mình. Tâm trạng người có văn gây nhiễm sang người khác ra sao? Trang Thụy trải lòng: “Lúc mới biết tôi sốc. Sau lại thấy người ấy lặn một hơi, rồi tung ra khái niệm nhiễm văn khiến tôi càng sốc hơn. Buồn và thất vọng. Bởi tôi không nghĩ một người viết văn lại “nông nổi” như thế. Tôi nhấn mạnh người viết văn thực sự sẽ rất tự tôn, sẽ không để văn mình bị nhiễm”. Chị phản ứng: “Tôi không đồng ý việc những ý văn của tôi, chất giọng đặc biệt của tôi bị Duyên Phùng thêm, bớt. Duyên Phùng không làm văn của tôi hay lên, ngược lại còn làm giảm đi sức gợi, giá trị của các câu văn ngắn. Tôi viết: “Chiều nhừ như một vốc đỗ hầm đượm củi”. Duyên Phùng chế thành: “Chiều nhừ như ngô bung đượm lửa”. Tôi viết: “Mèo rừng cắm vuốt vào bóng đêm, rắn quấn lấy nhau làm tình giữa sân nhà… không bớt đi một thứ ớn rợn nào”. Duyên Phùng pha thành: “Cóc quấn nhau làm tình trong bụi lau nham nhở vết dê gặm”... Hàng loạt câu văn đắt của tôi trong tác phẩm Còn một đợt rét chót, đêm nay sẽ về mà Duyên Phùng xào xáo thành của riêng. Trang Thụy và một số cây bút khác còn kể thêm tội của tác giả Duyên Phùng: “Không chỉ tôi, các nhà văn như Đỗ Bích Thúy, Tống Ngọc Hân, Nguyễn Phú cũng bị đánh cắp”. Tác giả Trang Thụy mong muốn tác giả Duyên Phùng hãy thẳng thắn đối diện với chuyện do mình gây ra, đừng im lặng và biện minh, đừng hư cấu và tưởng tượng. Hãy nhìn thẳng vào sự thật: Chị đã đạo văn không phải nhiễm văn. Theo tác giả Còn một đợt rét chót, đêm nay sẽ về, Hội Nhà văn Việt Nam cần có chế tài đối với những tác giả “đạo văn”. Nhưng một nhà văn lại phản biện: “Đạo văn tràn ngập. Thứ này liên quan Luật Sở hữu Trí tuệ. Tại nhà văn ít đăng ký bản quyền nên mới khó nói. Nếu thấy cần thiết nhà văn nên khởi kiện để pháp luật vào cuộc. Đạo văn là ăn cắp văn. Đã dính đến trộm cắp thì để toà án xử lý. Cô Duyên Phùng không phải Hội viên Hội Nhà văn Việt Nam thì xử thế nào? Quanh ồn ào “nhiễm văn”, nhà thơ Đặng Huy Giang dẫn lời Muyxê, nhà thơ lãng mạn Pháp: “Tôi ghét việc ăn cắp thơ như ghét cái chết. Cái cốc của tôi tuy nhỏ nhưng tôi chỉ uống nước trong cái cốc ấy”. Đặng Huy Giang cũng phủ nhận nhiễm văn, theo anh hành vi trên gọi là “ăn cắp văn có ý thức”. NÔNG HỒNG DIỆU Trang Thụy và tác phẩm bị đạo văn Phản ứng của nhà văn Trần Hồng Giang về việc tác giả Duyên Phùng đạo văn Chỉ có nhiễm bệnh, không có nhiễm văn thì thấy đáng thương hơn là đáng trách, bị “tiếp tay” bởi những người đã tạo ra cô ấy. Tác giả được giới thiệu là người làm nông, lúc rảnh rỗi mới viết, hai ngày viết được một truyện ngắn, 31 ngày viết xong tiểu thuyết mà toàn viết trên điện thoại thì không ai tin được. Người chuyên nghiệp cũng không viết được như thế. Lạ là thông tin được truyền thông trên các báo lớn, biên tập rất kỹ. Việc truyền thông “tung hô” khiến cho tác giả bị ảo tưởng, nghĩ như thế là sáng tác văn học”, ông nói. Nhà văn Văn Công Hùng đề nghị, Hội Nhà văn từ cơ sở cũng phải nâng cao trách nhiệm duyệt bài, công bố tác phẩm của mình để bảo vệ các nhà văn trẻ, để họ cố gắng phấn đấu, đưa ra nhiều tác phẩm sáng tác hay hơn. Các nhà văn trẻ cũng phải tự bảo vệ tác phẩm của mình bằng cách đăng ký bản quyền. THÀNH ĐẠT Duyên Phùng là tác giả của tiểu thuyết “Làm dâu” được Nhà xuất bản Hội Nhà văn xuất bản năm 2023. Ngoài ra, tác phẩm “Búi mai trên hẻm đá” của tác giả này được trao giải B cuộc thi viết truyện ngắn trên tạp chí Văn nghệ ba tỉnh Lào Cai - Yên Bái - Phú Thọ năm 2023. Một nhà văn nổi tiếng bình luận: “Chỉ có nhiễm bệnh, nhiễm vi khuẩn, nhiễm trùng… làm gì có nhiễm văn? Nhờ tác giả Duyên Phùng mà làng văn có thêm khái niệm nhiễm văn”.
RkJQdWJsaXNoZXIy MjM5MTU3OQ==