Tiền Phong số 279

9 n Thứ Bảy n Ngày 5/10/2024 VĂN HÓA - GIẢI TRÍ này, chuyện nhận ra đâu là Bình, đâu là Dương một cách dễ dàng. “Ở khuỷu chân trước bên phải của bé Dương có một hoa văn hình mặt trăng lưỡi liềm, đây là dấu hiệu không bao giờ thay đổi được; còn bé Bình thì không có” - Ông Hùng cho biết. Theo những công nhân ở Thảo cầm viên Sài Gòn, để trở thành nhân viên vườn thú, vấn đề bằng cấp hay kinh nghiệm tuy quan trọng nhưng không phải là yêu cầu bắt buộc. Trên thực tế, nhiều nhân viên đến với công việc này xuất phát từ tình yêu động vật, đam mê với nghề. Sau quá trình công tác được tập huấn nghiệp vụ, học hỏi từ những người đi trước và trở thành những người chăm sóc thú dày dạn kinh nghiệm, có kiến thức sâu về thú. “ĐỌC” ĐƯỢC HỔ Chúng tôi theo chân ông Mai Khắc Trung Trực, Giám đốc Xí nghiệp động vật Thảo cầm viên Sài Gòn đến khu vực chế biến để nhận thức ăn cho hổ. Tại đây, khẩu phần ăn cho hổ đã được chuẩn bị sẵn sàng. Những tảng thịt tươi lớn được nhân viên cắt nhỏ, sau đó cho vào ống hoặc hộp giấy, treo lên cao để tập thói quen săn mồi của hổ. Ông Trực cho biết, tầm 14 giờ hổ sẽ được cho ăn. Khẩu phần cho mỗi con hổ khoảng 5kg thịt, gồm các loại như gà, trâu, bò, heo... Trong một tuần, hổ sẽ phải nhịn đói một ngày nhằm kích thích đường tiêu hóa và khơi dậy sự thèm ăn. Chị Nguyễn Phạm Minh Phương, Tổ trưởng tổ thú dữ được coi là “bà vú” của bầy hổ. Hàng ngày, chị quan sát màu lông, da, cơ bắp của chúng để đoán bệnh. Song song với các bữa ăn, hổ còn được bổ sung các loại vitamin A, B, D và E để lông đẹp, cơ bắp săn chắc. Hiện Thảo cầm viên Sài Gòn đang nuôi dưỡng 8 cá thể hổ, bao gồm hổ Đông Dương, hổ Bengal, hổ Bengal trắng. Với các nhân viên tổ chăm sóc thú dữ, số thú ăn thịt từ tự nhiên về đều giữ bản tính hoang dã, người nuôi phải “đọc” được những cử chỉ, hành động bản năng và trạng thái sức khỏe của nó. Đơn cử với hổ, sư tử, nếu phân của chúng bị nát hoặc quá cứng, có màu khác lạ thì sẽ có vấn đề về đường ruột; dáng đi uể oải, điệu bộ ủ rũ, mệt mỏi; mắt không sắc, mũi có nước hoặc khô quá thì chứng tỏ đang bệnh. Khi đó cần phải tiến hành khám và trị bệnh dứt điểm ngay... Để chăm sóc thú nuôi thật tốt, ông Trực cho biết, Thảo cầm viên Sài Gòn tuân thủ chặt chẽ các quy trình chăm sóc thú. Cụ thể, đối với những bệnh liên quan đến bệnh truyền nhiễm của thú họ mèo, họ chó, vắc-xin dại, đơn vị tiêm loại tích hợp phòng nhiều loại bệnh trong một mũi tiêm và tiêm hàng năm. Bên cạnh đó cũng kiểm tra ký sinh trùng, xổ giun cho hổ và nhiều loại thú khác. Thức ăn thì lấy từ nhà chế biến và công ty cung cấp có kiểm dịch, đảm bảo vệ sinh thực phẩm. Về quy trình chăm sóc động vật, ông Trực nói rằng, không chỉ hổ mà các loài động vật khác đều phải tuân thủ theo quy trình. Nhân viên chăm sóc mỗi năm đều được tập huấn về an toàn lao động, an toàn sức khỏe cho người chăm sóc và động vật. Đặc biệt là các cách xử lý tình huống khẩn cấp. “Công ty có trang bị đủ bảo hộ lao động cho người lao động, đảm bảo an toàn trong làm việc như quần áo, ủng, khẩu trang đeo khi vào chuồng thú. Ngoài ra chúng tôi có quy trình sát trùng chuồng định kỳ, sát trùng đường đi, khuôn viên trước và sau lễ. Ở cổng bảo vệ cũng có bình sát trùng để sát trùng xe đơn vị, đối tác, đảm bảo không mang mầm bệnh bên ngoài vào Thảo cầm viên” - ông Trực cho biết. Cũng theo ông Trực, hổ ở Thảo cầm viên thường có tuổi thọ lớn hơn ngoài môi trường tự nhiên. Khi tới giai đoạn già thì ăn ít và sức khỏe kém rồi mất, chứ không bị dịch bệnh. U.P Hai bé hổ Bình và Dương có giấy khai sinh tại Thảo cầm viên ẢNH: U.P Cần Thơ… Bộ phim cũng lần theo những nơi bà Năm muốn đến như Vũng Tàu, Tây Nguyên, Đà Lạt. “Với nguồn ngân sách có hạn chúng tôi cũng phải cân nhắc về cảnh quay rất nhiều. Chúng tôi không khoe đại cảnh mà tập trung vào các cảnh vừa phải, có thể khoe được vẻ đẹp của miền sông nước”, đạo diễn Trần Chí Thành nêu. Tính giải trí, gây cười và tính giáo dục được cân bằng khi phim hài hước vừa đủ, kết hợp với những phân cảnh lắng đọng, đầy cảm động. Có thể nói, Bà già đi bụi có sự khác biệt rõ rệt với các bộ phim Nhà nước đầu tư trước đây. Không ít người kỳ vọng, tác phẩm điện ảnh này có thể nối dài thành công của Đào, phở và piano nói riêng hay dòng phim sử dụng ngân sách Nhà nước nói chung. “Năm ngoái chúng tôi giới thiệu Đào, phở và piano vào tháng 9 và gặt hái được thành công lớn. Năm nay, chúng tôi tiếp tục giới thiệu Bà già đi bụi vào cuối tháng 9. Rất có thể lịch sử sẽ lặp lại”, đạo diễn, NSƯT Phi Tiến Sơn cho biết. Với những bộ phim ngày càng tiệm cận nhu cầu của phần đông khán giả, những bộ phim sử dụng ngân sách nhà nước dần nhận được sự quan tâm của khán giả. “Mong muốn lớn nhất của những người làm phim sử dụng ngân sách Nhà nước là phim được chiếu rộng rãi nhất. Những đề tài trong phim Nhà nước thường là có tính giáo dục rất là cao, tính chính luận và thậm chí phục vụ nhiệm vụ chính trị. Vì vậy, chúng tôi luôn mong muốn sau khi dồn hết tâm lực, trí lực làm phim, thành quả phải được khán giả ghi nhận, đồng cảm với tác phẩm”, đạo diễn Trần Chí Thành nêu. Tuy nhiên, để có thể thưởng thức những thước phim cảm động về tình cảm gia đình trong Bà già đi bụi, khán giả vẫn phải đợi cơ quan quản lý “tháo gỡ cơ chế”. GIA LINH Công việc này đòi hỏi sự tỉ mỉ và kiên trì bởi thuần hóa một loài thú không đơn giản chỉ làm trong ngày một, ngày hai mà thậm chí thời gian có thể tính bằng năm. “Thời gian tôi ở sở thú nhiều hơn ở bên gia đình, tôi coi đây như là ngôi nhà thứ hai của mình. Mỗi lúc rảnh tay, tôi hay ngồi lại để ngắm nghía “đứa con” mình chăm bẵm”. Một nhân viên chăm sóc hổ “Nếu bạn lựa chọn vào ngành y chỉ vì vẻ thanh cao của chiếc áo blouse trắng hoặc vì vinh quang của những ca điều trị thành công quả là sai lầm lớn lao. Tận tụy với nghề phải là người yêu nghề, yêu người hoặc từng đau khổ vì bệnh tật cướp đi người thân của mình. Một góc ngành y là thế đó”, tác giả viết trong lời mở đầu. Là một bác sĩ chuyên về phẫu thuật, và với hơn 40 năm trong nghề, nhà văn-bác sĩ Nguyễn Hoài Nam có những góc nhìn đa chiều, sâu sắc, thậm chí rất khác biệt về đời sống của một bác sĩ phẫu thuật so với hình dung của mọi người. Phần lớn những bài viết được ra đời tại bệnh viện, trong các đêm trực và xoay quanh cuộc sống, công việc, suy tư, trăn trở và cả nỗi day dứt, ám ảnh của người bác sĩ phẫu thuật. Vì thế, những trang viết luôn mang đầy hơi thở của cuộc sống. “Bạn có cảm giác gì khi thấy một vị giám đốc oai phong, ngày ngày hét ra lửa đang ngồi co ro như một đứa trẻ cần che chở, bộ mặt nhăn nhúm vì sợ hãi khi biết mình bị ung thư? Bạn cảm thấy thế nào khi phải chăm sóc, băng bó cho một người đầy mùi xú uế vì đã bài tiết trong lúc hôn mê?... Bạn sẽ làm gì khi thấy một người phụ nữ nhập cư quỳ xuống khóc ngất trước phòng chăm sóc đặc biệt, người ta đã cho bà biết đứa con thứ hai của bà vừa qua đời sau chị nó một ngày vì tai nạn giao thông?.... Sau một đêm trực ở bệnh viện, mình không còn là mình nữa. Nhìn vào gương thấy đầu tóc bù xù, mặt mày phờ phạc, làn da mịn màng được thay thế bằng làn da tai tái, sần sùi, quần áo đầy mùi mồ hôi, có khi còn dính máu…”., tác giả viết. Ông mổ xẻ đời sống không phải bằng con dao mổ lạnh lùng và mà bằng ngòi bút và trái tim ấm nóng của mình. Tác giả trải lòng: “Cuộc đời không phải chỉ có hoa hồng, còn có cả nước mắt. Nước mắt người thầy thuốc tuy rất hiếm hoi nhưng không phải là không có. Viết văn là cách để tôi bộc bạch lòng mình với tình yêu cuộc sống. Những vui - buồn thế sự, những thành - bại trong sự nghiệp... đều là chất liệu để tôi trải lòng mình trong từng câu chữ. Đó là bí mật ở trong phòng mổ mà không phải ai cũng biết”. Nhà văn Bích Ngân, Chủ tịch Hội Nhà văn TPHCM chia sẻ: “Tôi cảm phục cách biểu đạt văn chương và trữ lượng cảm xúc trong con người bác sĩ Nguyễn Hoài Nam, phải là người có lòng trắc ẩn, luôn biết nghĩ cho người khác, mới tuôn ra được giọng văn đầy lòng yêu thương con người sâu sắc đến như vậy”. Với nhà thơ Lê Thiếu Nhơn, bác sĩ Nguyễn Hoài Nam đã tận tụy chuyển tải những câu chuyện rất đời của mình và đồng nghiệp vào văn chương. Ông hé cánh cửa phòng mạch, cho công chúng ngắm nhìn thầy thuốc ở nhiều chiều. Đồng thời, ông đưa văn chương vào phòng mạch để tâm hồn người thầy thuốc lấp lánh cùng thị phi công chúng. “Với văn phong mộc mạc, không trau chuốt, Bác sĩ phẫu thuật đưa đến cho công chúng nhiều câu chuyện rất thật về một góc ngành y. Ở đó, nhân viên y tế luôn phải tiếp xúc với những vấn đề tế nhị nhất của con người, lúc con người bộc lộ sâu sắc sự yếu ớt và bất lực của mình”, Lê Thiếu Nhơn nói. TRỌNG THỊNH PGS.TS Bác sĩ Nguyễn Hoài Nam sinh năm 1961 tại Hà Nội. Ông hiện là Giảng viên cao cấp Đại học Y Dược TPHCM, Bác sĩ chuyên khoa II chuyên ngành Phẫu thuật lồng ngực và tim mạch; Chủ tịch Hội Tĩnh mạch TPHCM; Chủ tịch HĐTV Bệnh viện quốc tế Minh Anh và là Hội viên Hội Nhà văn TPHCM. Ông bắt đầu viết văn từ 20 năm trước, đến nay đã cho ra đời 9 đầu sách: Viết từ bệnh viện, Câu chuyện y khoa, Nửa đêm xuống phố, Những linh hồn sau cánh cửa, Trái tim phiêu lãng, Cô đơn trên mạng, Bởi yêu nhiều nên khỏe ấy mà, Chuyện tình cuối mùa đông, Bác sĩ phẫu thuật. Cục trưởng Cục Điện ảnh Vi Kiến Thành cảm thấy được an ủi khi nhận về nhiều lời khen dành cho phim Bà già đi bụi. Ông chia sẻ những áp lực khi bảo vệ dự án này để được Bộ Tài chính cấp kinh phí thực hiện. “Đây là bộ phim sử dụng kinh phí Nhà nước đầu tiên phải đấu thầu. Thành công của phim đã an ủi Cục Điện ảnh được ít nhiều. Còn việc chiếu phim Nhà nước đặt hàng phải đợi Nghị định về Phát hành phổ biến phim sử dụng ngân sách Nhà nước được ban hành”, Cục trưởng Cục Điện ảnh viết. BÁC SĨ PHẪU THUẬT: Mổ xẻ cuộc sống bằng trái tim ấm nóng Bác sĩ phẫu thuật là cuốn sách thứ 9 của bác sĩ-nhà văn Nguyễn Hoài Nam vừa được NXB Thanh niên phát hành tháng 9/2024. Đây là tập tạp văn, bút ký về những chuyện đời, chuyện người mà người bác sĩ trong phòng mổ trải nghiệm. Cuốn Bác sĩ phẫu thuật

RkJQdWJsaXNoZXIy MjM5MTU3OQ==