Tiền Phong số 275

9 n Thứ Ba n Ngày 1/10/2024 VĂN HÓA - GIẢI TRÍ chế, bán cho thương lái. Quá trình thu hoạch măng cũng đầy gian nan, vất vả bởi cây tre mọc ở những vùng núi cao, trong rừng, trên rẫy. Gia đình bà Sang đã thu mua măng của người dân để chế biến và bán ra thị trường. Mặc dù, mặt hàng này được nhiều người săn lùng đã góp thêm vào nguồn thu nhập thời vụ của bà con nơi đây, nhưng mưa nhiều thì măng nhiều, mùa nắng hàng khan hiếm. Người dân quanh năm vẫn quẩn quanh với cái nghèo. Sau khi gia đình bà mang giống tre bốn mùa về đây trồng đã mở ra một hướng đi mới. Theo bà Sang, trồng tre bốn mùa lấy măng không đòi hỏi kỹ thuật cao. Mỗi năm bà bón các loại phân chuồng cho 1ha tre, chi phí hết khoảng 15 triệu đồng. Vào mùa khô, gia đình bà sử dụng máy móc tưới nước cho các vườn tre để măng mọc đều quanh năm. Vườn tre bốn mùa của gia đình bà Sang tạo công ăn việc làm cho 10 lao động là người đồng bào dân tộc thiểu số tại địa phương, với mức lương từ 7,5-9 triệu đồng/tháng. So với công việc nương rẫy hằng ngày, việc chăm sóc, thu hoạch măng nhàn và thu nhập cao, giúp nhiều hộ ổn định cuộc sống. THU TIỀN TỶ TỪ TRE BỐN MÙA Người đàn bà 73 tuổi đứng bên gian hàng tỉ mẩn sắp xếp những búp măng xanh to tròn cùng nhiều sản phẩm được chế biến từ măng tre. Bà Sang xởi lởi, đây là những sản phẩm bà mang đến cuộc thi “Ý tưởng, dự án khởi nghiệp xanh phát triển bền vững” năm 2024. Dự án có tên “Măng tre bốn mùa Ba Sang Đắk Som”. Bà Sang tâm sự, mang sản phẩm lên tỉnh Đắk Lắk tham gia cuộc thi, bà muốn lan tỏa dự án trồng tre bốn mùa đến mọi miền đất nước, với thông điệp phủ màu xanh cho đất, góp phần chống sạt lở, xói mòn. Dự án “Măng tre bốn mùa Ba Sang Đắk Som” đã lọt vào vòng chung kết, dự kiến sẽ diễn ra vào đầu tháng 11/2024. Mân mê hũ măng kim chi có màu ớt đỏ bắt mắt, chị Lê Thị Hường (du khách TP Buôn Ma Thuột) cho biết, chị ghiền các món được chế biến từ măng. Chị thường đặt măng rừng tươi được bà con đồng bào dân tộc thiểu số ở các huyện Lắk, Ea Súp (tỉnh Đắk Lắk) thu hái. Những ký măng rừng gửi về trở thành món đặc sản trong bữa cơm của nhiều người. Măng rừng mỗi năm chỉ rộ vào những tháng mùa mưa. Gian hàng của bà Sang, ngoài những búp măng tươi, còn có nhiều sản phẩm mới lạ như: măng kim chi, măng chua ngọt, măng hấp, măng sấy khô, măng nấu canh chua... rất hấp dẫn. Bà Sang mang các sản phẩm măng tre bốn mùa đến trưng bày tại một số sân bay. Những sản phẩm từ măng đã trở thành món quà theo tay của du khách đến các nước Ấn Độ, Úc, Nhật Bản... Tận dụng những diện tích đất xấu và các khu vực canh tác nông nghiệp kém hiệu quả, sau 7 năm dày công chăm sóc, học hỏi kỹ thuật nhân giống, đến nay diện tích trồng tre bốn mùa của gia đình bà Sang mở rộng khoảng 40ha. Hàng năm, vườn tre này của gia đình bà cho thu hoạch khoảng 250 tấn măng tươi. Bà chế biến thành nhiều sản phẩm khác nhau phục vụ thị hiếu khách hàng. Sau khi đã trừ các chi phí, gia đình bà thu lãi khoảng 2 tỷ đồng/năm. Mỗi năm bước vào vụ thu hoạch, giữa mùi nồng của măng, người ta lại thấy bà Sang tận tình hướng dẫn bà con cách chế biến, bảo quản sản phẩm. Người đàn bà ấy lại tất bật thu mua măng tre của người dân hoặc kết nối họ với các đối tác tiêu thụ nhằm giảm chi phí vận chuyển, giúp nhiều hộ dân nâng cao thu nhập. Quanh năm, dẫu mưa hay nắng, bên dưới mỗi gốc tre là những búp măng xanh, đâm chồi khỏi mặt đất. Những mầm xanh này đang từng ngày góp phần phủ xanh đất trống, đồi núi trọc, mang lại hiệu quả lâu dài giúp người dân thoát nghèo, vươn lên làm giàu. N.T Vườn tre bốn mùa của gia đình bà Sang Trên diện tích 40ha, gia đình bà Sang trồng khoảng 40.000 cây tre bốn mùa. Trong đó, có 21ha đã được Sở Nông nghiệp và Phát triển nông thôn tỉnh Đắk Nông cấp giấy xác nhận mã vùng trồng vào cuối tháng 8/2023. Diện tích tre bốn mùa của gia đình bà trở thành địa chỉ đến “độc nhất vô nhị” ở tỉnh Đắk Nông. Cuối năm 2023, Cục Sở hữu trí tuệ đã cấp giấy chứng nhận đăng ký nhãn hiệu số 471229 “Măng tre bốn mùa” cho bà Sang. khách hàng không chỉ tham dự một sự kiện, mà còn trải qua một hành trình trải nghiệm đáng nhớ. “Chúng tôi tập trung vào việc cá nhân hóa hành trình, đáp ứng từng yêu cầu riêng biệt của khách hàng đến từ khắp nơi trên thế giới. Đối với phân khúc khách hàng cao cấp, Vinpearl cung cấp dịch vụ chăm sóc cá nhân hóa, từ đón tiếp cho đến các tiện ích đặc biệt. Mọi chi tiết được thiết kế tỉ mỉ để tạo nên trải nghiệm độc đáo, nâng tầm tiêu chuẩn dịch vụ MICE”, bà Phương chia sẻ. Sự kết hợp độc đáo giữa MICE và các tiện ích trong hệ sinh thái như sân golf, công viên,… mang đến cho khách hàng không chỉ không gian tổ chức hội nghị, mà còn là những trải nghiệm giải trí, thể thao, khám phá thiên nhiên và văn hóa. Ông Phùng Hữu Hoàng, Phó giám đốc Văn phòng Saigon Tourist Hà Nội bàn đến giải pháp đa dạng hóa phương thức di chuyển để mở ra những điểm đến mới, đang được đầu tư cơ sở hạ tầng cho các sự kiện lớn, bên cạnh các địa phương đã nổi tiếng như Hạ Long, Đà Nẵng, Nha Trang và Vũng Tàu. “Vấn đề giá vé máy bay tăng cao đang trở thành thách thức lớn. Để nâng cao hiệu quả trong việc phục vụ các đoàn khách MICE, các hãng hàng không cần xem xét và điều chỉnh mức giá hợp lý, đặc biệt cho những đoàn lớn có kế hoạch trước từ 2 đến 3 tháng. Việc này nhằm sắp xếp đội bay và tàu bay một cách hợp lý và đảm bảo phục vụ khách với mức giá tốt. Với các điểm đến di chuyển bằng tàu thủy, việc đầu tư vào đội tàu riêng với mức giá hợp lý sẽ giúp giảm tải cho các phương tiện tàu chung và đảm bảo giờ giấc cho khách tham gia các hoạt động như hội họp, hoạt động nhóm hay tiệc tối”, ông Phùng Hữu Hoàng đề xuất. Chính quyền địa phương cũng đóng vai trò quan trọng trong việc tạo sức hấp dẫn của điểm đến du lịch trong đó có MICE. Vai trò của địa phương thể hiện ở việc kết nối các đơn vị kinh doanh, nhà cung cấp, cộng đồng phát triển điểm đến,… THU AN quốc tế Các giải thể thao, chương trình âm nhạc tầm cỡ quốc tế góp phần quảng bá điểm đến Góc quay của máy điện thoại đối diện quả đồi phía xa. Từ đó đến chỗ anh Đ người đang cầm máy còn cách một thung lũng rồi con đường nhựa, trên đó xe cộ qua lại vẫn bình thường. Sự di chuyển của các quả đồi nhìn qua màn hình không rõ lắm, cho đến khi nghe tiếng Đ mô tả. Anh còn giục xe cộ trên đường di chuyển nhanh qua chỗ này vì chỉ 5-10 phút thôi là đất đá sẽ đổ xuống. “Cái nhà này coi như tí nữa là đi hết. Cây trong kia nó vẫn đang chuyển động. Nó (tức là đất) đang rời dần ra mà”, anh tiên đoán. Cái nhà ngay bên kia đường. Lúc này thì di chuyển của đồi cây đã rõ lắm rồi. Nó tiến thẳng về phía Đ. “Đấy đấy, nó đang sập dần này, đây này đấy, u ơ, u ơ, ôi… Ra đi”, có vẻ anh đang giục một người đi xe máy vừa bị xô đổ do thác đất đá tràn xuống đường. Và đó là những lời nói cuối cùng của Đ. Chiều hôm sau, trang Facebook có tick xanh của Công an Hà Giang đăng mấy dòng tin kèm clip rằng đã tìm thấy thi thể của anh - một trong bốn nạn nhân của vụ lở đất tại thôn Nậm Buông, huyện Bắc Quang, Hà Giang sáng 29/9. Trước đó, mọi người vẫn đoán già đoán non có thể Đ đã thoát nạn. Vì phiên livestream đã được đăng kèm chú thích “Sạt đồi”. Nhưng hóa ra chỉ là Facebook có chức năng tự động đăng những phiên live bị dừng đột ngột. Nếu Đ tập trung vào sự sống còn của bản thân thay vì “chuyên môn” (anh tự giới thiệu trên trang cá nhân là Youtuber) có thể đã tránh kịp hàng nghìn mét khối đất đá kia. Anh đã chọn vị trí trực diện để có những hình ảnh ấn tượng “phục vụ” người xem mà không biết mình đang đối diện với cái chết của chính mình. Trước sức mạnh thiên nhiên, con người không thể chủ quan. Lơ là một phút là sẽ không có nút “undo” (hoàn tác) nào nữa. Nhưng sự chủ quan của con người phổ biến hơn ta tưởng. Khi đến những tỉnh miền núi, tôi cảm thấy kỳ lạ khi liên tục chứng kiến những dải đồi trọc lốc. Giờ tôi hiểu cảm giác lạ ấy bao gồm sự bất an. Có lẽ từ sâu trong bản năng, tôi cảm nhận được sự nguy hiểm của đồi trọc, và ngược lại, yên tâm khi thấy đồi núi vẫn còn xanh. Nhưng sau bão Yagi và hàng loạt vụ sạt lở đất xảy ra khắp nơi, tôi biết được rằng nếu đồi phủ xanh cây công nghiệp cũng chẳng có tác dụng gì. Phải là rừng tự nhiên với nhiều tầng cao thấp khác nhau với các bộ rễ ăn sâu trong đất ít nhất vài chục năm mới giữ được nước ngầm, tránh để đất - nước hòa lẫn với nhau sau những cơn mưa lớn rồi chảy xuống dưới thấp. Người ta tiên đoán với hậu quả của hàng chục năm phá rừng làm thủy điện, thay rừng tự nhiên bằng rừng công nghiệp thì tình trạng sạt lở là thứ mà chúng ta phải thường xuyên đối mặt vào mùa mưa. Thành phố Điện Biên có nhà sàn gỗ lim được quảng bá là lớn nhất Việt Nam. Lim để dựng lên tòa nhà được giới thiệu là gỗ nguyên khối hơn 900 tuổi. Những ngày cao điểm nơi đây thu hút hàng trăm lượt khách, thu được chừng 2 triệu đồng tiền vé. Chi cục Kiểm lâm tỉnh Điện Biên cho biết, số gỗ để dựng nên căn nhà này nhập từ Lào. Bên dưới sàn nhà còn trưng bày 14 bộ sập bằng gỗ đinh hương, cẩm lai cao cấp nguyên khối. Tôi từng đến căn nhà này. Về độ to đẹp, nó chưa đủ gây ấn tượng với tôi. Nhưng hoảng sợ thì có. Những thân cây cả trăm năm tuổi bị đốn chặt ở bất cứ đâu trên mặt đất này đều gây nên sự tổn thất tới môi trường chung. Con người coi những xác cây lâu năm là “cao cấp”, sở hữu chúng là một cách đầu tư khôn ngoan. Nhưng những cây đó nếu còn sống mới thực sự quý giá. Sự quý giá không thể đo được bằng tiền, nhưng có thể thấy được phần nào qua những tổn thất mà chúng ta phải gánh chịu mỗi khi bão lũ xảy đến. Bây giờ chúng ta hiểu những kẻ phá rừng đang góp phần nhân lên sức mạnh của thiên tai. “Chỉ cần một con bướm đập cánh ở Brazil có thể gây ra một cơn lốc xoáy ở Texas” là mô tả về “hiệu ứng cánh bướm”- khái niệm bắt nguồn từ lý thuyết hỗn loạn về độ nhạy cảm của hệ đối với điều kiện gốc. Tức là, một sai số rất nhỏ của dữ liệu đầu vào cũng sẽ dẫn đến một thay đổi lớn trong kết quả cuối cùng. Khoảng cách từ những thân lim 900 tuổi ở Lào tới những vụ sạt lở ở Điện Biên và các tỉnh lân cận còn gần hơn nhiều. AN SƠN Cái chết của người livestream sạt lở

RkJQdWJsaXNoZXIy MjM5MTU3OQ==