Tiền Phong số 244

NGUYỄN VIỆT CHIẾN Điều bí mật chưa có lời giải Ven hồ có hai cây bồ đề cây thứ nhất nói với ta: con người sau khi mất thường hoá thành chim chúng làm tổ trong vòm lá xanh biếc của ta cây thứ hai nói với ta: những con chim sau khi chết thường hoá thành bầy dế nỉ non suốt đêm dưới gốc cây của ta vậy phải chăng sự sống trên thế gian này là sự chuyển hoá từ kiếp này sang kiếp khác và từ đây ta coi loài chim và bầy dế đều là bè bạn thân thiết của mình như thuở còn ấu thơ nhưng không hiểu loài chim kia có biết kiếp trước chúng là người? và loài dế kia có biết kiếp trước chúng là chim? riêng điều bí mật ấy không ai trả lời ta hai cây bồ đề ở ven hồ TRẦN TUẤN nằm dòng sông nằm với tôi triền cỏ nằm với tôi nửa đêm sông ngồi dậy nhìn tôi rầm rì trôi ngọn núi nằm với tôi đá sắc nằm với tôi nửa đêm núi choàng tỉnh triệu năm canh giấc người giọt sương nằm với tôi càn khôn mềm gối nhẹ sương nồng nàn thở khẽ chờ người cùng tan theo 3/9/2022 BÌNH NGUYÊN TRANG Cúi lạy quê nhà Bay lưng chừng một cơn buồn chán Thôi về lại quê nhà Con đường hun hút gió Vàng hoa dại triền đê Phất phơ kỷ niệm Cũ xưa ta xin vẫy tay chào Tự nhủ lòng hoang vắng đừng qua đây Đôi hàng thông biếc xanh đừng cất giấu tuổi thơ mình quá kỹ Ta đầy ắp ngày đi mà khi về sầu mỏi Bàn tay mẹ già nâng đỡ chở che Cánh đồng mê sảng một đêm buồn tháng Chín Dấu vết bàn chân đậm nhạt sương mù Xin cúi lạy ưu phiền trước gió Thổi vào hư không bóng nhân loại tỏ mờ Quê nhà bao dung chuộc ta về từ phố Chen lấn phù du giây phút thả lên trời Làng đã hiện sau nóc nhà thờ cũ Giật mình chuông bừng tỉnh cơn mê. PHẠM LÊ NHIÊN nghe thời gian có những ngày thấy bóng hình đất nước xứ sở gian lao dài những dặm đường có những ngày thấy bóng hình em ta về ngồi giữa thinh không cầu cho người hưởng tơ hồng trời buông. ta cưới một đám mây một tia nắng cuối ngày những tán cây trầm mặc kể chuyện xưa nay áp tai vào thời gian chợt nghe tiếng lông ngỗng mị châu rơi 27/8/2024 DUYÊN AN Trồng một tiếng chim Trồng một tiếng chim vào sớm mai không cần mở mắt mà tia nắng lóng lánh khe cửa hẹp tiếng chim có mùi khế chín hay mùi quả na nứt hạt đêm qua rụng xuống vườn tôi. Mọc trên ngày vắng bặt thanh âm dù ngoài kia xôn xao tiếng nói rơi vỡ một mảnh đêm tàn khuyết có thể ai đó đã ném thia lia một mảnh trăng lên mặt hồ tối đen ý nghĩ con cá nuốt mảnh vụn chiêm bao từ đó thôi làm cá người nằm mơ người tôi chiêm bao tôi. Gieo một hạt mầm vào kẽ nứt thực tại hoang mạc mọc lên tiếng chim sợi cỏ nhỏ nhoi là nơi bắt đầu. TRẦN THẮNG Mơ sen Phiêu diêu giấc cao xanh lả tả sen nhạc đỉnh trời lửa thiêm thiếp búp tay tụng niệm giáng trần đài sen chuông gió rung xòe nắng hạ an nhiên dâng hiến cánh bồng bềnh mây trắng đánh rơi Xõa tóc phai xanh đầm thanh khiết đa mang dìm bóng nước ban mai nức nở tàn háo hức non thì thầm biếc sen tu thoát kiếp bùn đen chớp mi đêm ẩn ức búng nhụy vàng trăng thanh ngan ngát ru hoàng hôn mùa cưới mơn man môi trinh nữ tiền duyên Sen đua dáng đường cong ảo giác lấp loáng thân phận nhân gian em thả trần vào sen tắm gội đồng thảo xoay trôi mê muội thiên hà sương đọng mồ hôi tình ái lung linh thân xác cuồng si. NGÔ BÁ HÒA Núi cài then mây Ở nơi mọi ngọn gió đều thơm mùi lá rừng từng cơn mưa góp nên sự trong veo của suối giấc mơ cuộn sương núi bồng bềnh bản xa… Những bóng nhà sàn cùng quay về một hướng đến khói cũng thẳng hàng lời then buộc chặt ở cần đàn cứ ngân lên tự thành bản nhạc Đêm dát bạc ánh trăng nứt ra nửa bóng chàm củi bén buồn buông vết sẹo đại ngàn lửa reo như rạn vỡ Nơi tận cùng nỗi nhớ những con đường như sợi chỉ tay núi cài then mây cho mọi chân trời mở… 22 n SÕ 244+245+246+247 THƠ

RkJQdWJsaXNoZXIy MjM5MTU3OQ==