tin, không còn nơi thờ tự. Gia đình nhiều năm mòn mỏi đi tìm thông tin. Năm 1997, nhà báo Trần Văn Hiền về Hải Phòng gặp bà Nguyễn Thị Thân - vợ nhà báo Vũ Hiến hi sinh năm 1979. Bà Thân kể, khi biết tin mộ chồng được chôn cất tại tỉnh Kiên Giang, bà vào đó xin làm thủ tục đưa ông về quê. Nhưng khi cất bốc phần mộ của ông Hiến, bà Thân đau xót vì đó không phải hài cốt của chồng. Căn cứ để bà Thân nhận dạng là ông Hiến có một chiếc răng được mạ vàng, nhưng hài cốt trong ngôi mộ cất lên không có. Sau này, nhà báo Văn Hiền được biết, nhà báo Vũ Hiến cùng một số chiến sĩ hi sinh ở Campuchia đã bị địch đốt xác. Đó là lý do bà Thân không xác định được hài cốt của chồng. Từ những chuyến đồng hành với thân nhân nhà báo liệt sĩ, nhà báo Trần Văn Hiền quyết tâm phục dựng chân dung hàng trăm đồng nghiệp. “Nhà báo liệt sĩ có hai lần hi sinh. Lần thứ nhất vì bom đạn, lần thứ hai khi họ bị quên lãng. Nhà báo liệt sĩ và thân nhân cần những chính sách quan tâm đặc biệt”, ông Hiền bày tỏ. Ông đề xuất cần những cuộc thi viết về chân dung nhà báo liệt sĩ, thay vì chỉ tưởng nhớ họ qua những kỷ vật trưng bày ở bảo tàng. Đây cũng là cách làm dày thêm những trang tư liệu và kho hiện vật về nền báo chí cách mạng. Bà Trần Thị Kim Hoa, Giám đốc Bảo tàng Báo chí Việt Nam khẳng định ý nghĩa của những chuyến “về nguồn” - dịp nghiêng mình tri ân những thế hệ nhà báo trong kháng chiến. “Nhiều người hi sinh anh dũng nhưng phải đến cả chục năm sau, thế hệ trẻ mới được tiếp cận những thông tin về họ. Nền báo chí ngày nay rực rỡ nhờ thế hệ làm báo đi trước đã đánh đổi máu xương”, bà Hoa bày tỏ. Bảo tàng báo chí Việt Nam tiếp tục hành trình sưu tầm, giới thiệu những kỷ vật quan trọng của hơn 500 nhà báo liệt sĩ. Ở tuổi xưa nay hiếm, nhà báo Văn Hiền vẫn trăn trở với bao dự định tri ân những đồng nghiệp trong cuộc chiến. Ông tâm sự, còn rất nhiều nhà báo đã hi sinh ở khắp các chiến trường vẫn chưa có đủ điều kiện để tìm, để viết về họ. Trong khoảng 5-6 năm, ông viết về chân dung gần 30 nhà báo liệt sĩ. Nhà báo Trần Văn Hiền khẳng định, đây là quá trình dài, gian nan, nhưng bằng mọi giá những người làm báo hôm nay phải làm để nhớ tới công lao của thế hệ cha ông. NGỌC ÁNH 9 n Thứ Bảy n Ngày 20/7/2024 VĂN HÓA - GIẢI TRÍ Rời Bệnh viện Quân y 110, Nguyễn Thanh Hùng là thương binh nặng, hạng 1/4, thương tật 85%. Anh thuộc tiêu chuẩn được nhà nước chăm sóc suốt đời, được chuyển về Đoàn an dưỡng 157 Quân khu 1 để chăm sóc, điều dưỡng lâu dài. Tại đây, thương binh Nguyễn Thanh Hùng gặp rồi yêu nữ y tá Ngô Thị Bằng. Chị Bằng sinh năm 1966, nhập ngũ năm 1985, trước Nguyễn Thanh Hùng một năm. Năm 1989, chị Bằng đủ điều kiện để phục viên, dự kiến sau đó sẽ đi xuất khẩu lao động ở Đức. Nhưng vì tình yêu, chị Bằng không đi lao động xuất khẩu nữa để lập gia đình với Nguyễn Thanh Hùng. Đám cưới của anh chị đúng ngày 27/7/1989. GIÀNH HUY CHƯƠNG PARAGAMES Sau đám cưới, cuối năm 1989, chị Ngô Thị Bằng nhận quyết định phục viên, về ở gia đình nhà chồng tại xã Quế Nham (Tân Yên, Bắc Giang). Năm 1991, Nguyễn Thanh Hùng cũng chuyển về điều trị, điều dưỡng tại Trại An dưỡng tỉnh Hà Bắc, tại quê nhà anh, xã Quế Nham. “Qua thời gian, Trại An dưỡng tỉnh Hà Bắc nhiều lần đổi tên, hiện nay là Trung tâm Điều dưỡng người có công tỉnh Bắc Giang, trụ sở tại thành phố Bắc Giang. Như vậy, tôi đã gắn bó với Trung tâm này đến nay đã 33 năm”, anh Hùng cho biết. Hiện nay, do sức khỏe đã cải thiện nhiều, thương binh Nguyễn Thanh Hùng vẫn điều trị tại Trung tâm Điều dưỡng người có công tỉnh Bắc Giang, thỉnh thoảng được về với gia đình. Sau nhiều năm cố gắng, vợ chồng anh Hùng đã mua đất, xây được ngôi nhà tại một xã ngoại ô của thành phố Bắc Giang. Để có được ngôi nhà này, anh Hùng thỉnh thoảng cũng phụ giúp được vợ khi chị mở một quán nhỏ bán hàng để cải thiện cuộc sống gia đình. “Để làm được những việc này, tôi thấy là nhờ vào sức khỏe. Vì vậy, tôi càng chăm duy trì tập thể thao, rèn luyện sức khỏe, để thấy mình tuy “tàn nhưng không phế”, có thể làm được một số việc giúp đỡ gia đình, vợ con”, anh Hùng chia sẻ. Rồi anh cho biết, từ năm 1997, anh bắt đầu tham gia một số giải thể thao dành cho người khuyết tật. Ban đầu, nghĩ mình từng đi bộ đội, anh tham gia môn bắn súng, sau đó chuyển sang môn bóng bàn. Nhưng rồi thấy mình không hợp hai môn này, anh chuyển sang tập luyện môn đẩy tạ, ném lao, ném đĩa. Không ít lần, chị Bằng đã mang những dụng cụ này ra khoảng đất trống để anh Hùng tập luyện. Năm 2001, trong đội tuyển của tỉnh Bắc Giang, anh Nguyễn Thanh Hùng tham gia cuộc thi thể thao dành cho người khuyết tật toàn quốc và giành huy chương đồng môn đẩy tạ. Năm 2003, tại cuộc thi thể thao người khuyết tật toàn quốc tiền Paragames, anh Nguyễn Thanh Hùng tham gia và giành được huy chương bạc môn đẩy tạ, huy chương đồng ném lao. Nhờ những thành tích đạt được, Nguyễn Thanh Hùng được gọi vào đội tuyển quốc gia. Năm 2003, tại Paragames lần thứ 22 được tổ chức tại Việt Nam, ở tuổi gần 40, vận động viên Nguyễn Thanh Hùng đã xuất sắc giành huy chương bạc môn đẩy tạ, hai huy chương đồng môn ném lao và ném đĩa. Sau Đại hội này, do đã lớn tuổi, nên Nguyễn Thanh Hùng rời khỏi đội tuyển quốc gia, nhưng anh vẫn duy trì tập luyện thể thao thường xuyên để giữ gìn sức khỏe. “Hằng ngày, tôi vẫn cố gắng duy trì đạp xe 20km trong một giờ vào buổi sáng và tập gym vào buổi chiều”, thương binh Nguyễn Thanh Hùng chia sẻ. (Còn nữa) K.N-Đ.A Thương binh Nguyễn Thanh Hùng hát bài “Vết chân tròn trên cát” tại Chương trình giao lưu “Ánh lửa từ trái tim” ẢNH: K.N-Đ.A Thương binh Nguyễn Thanh Hùng đi tham quan trong chương trình “Ánh lửa từ trái tim” ẢNH: NHÂN VẬT CUNG CẤP Dịp này, gia đình nhà báo liệt sĩ Phan Tứ Kỷ (Nghệ An) cũng trao lại một số kỷ vật cho Bảo tàng Báo chí Việt Nam. Liệt sĩ Phan Tứ Kỷ là phóng viên ảnh, hi sinh năm 1972 tại mặt trận phía Nam Quân khu 4 (Quảng Trị) khi mới tròn 25 tuổi. Trước lúc ra đi, liệt sĩ Phan Tứ Kỷ để lại hàng trăm lá thư viết cho gia đình, bè bạn và rất nhiều tấm hình được chụp từ chiến trường khốc liệt. Nhiều câu chuyện xúc động phía sau hiện vật của nhà báo liệt sĩ NSƯT Phương Nga qua đời lúc 14h ngày 14/7 tại nhà riêng, hưởng dương 48 tuổi. Phương Nga sinh năm 1977 là diễn viên Đoàn kịch Cổ điển, Nhà hát Kịch Việt Nam. Sau khi tốt nghiệp trường Đại học Sân khấu - Điện ảnh Hà Nội (1998), chị gia nhập nhà hát và gắn bó đến lúc rời cõi tạm. Với lối diễn duyên dáng, tự nhiên, Phương Nga để lại dấu ấn trong lòng khán giả qua hàng loạt vai diễn trên sân khấu như Chia tay hoàng hôn, Hoa cúc xanh trên đầm lầy, Kiều, Lão hà tiện, Hamlet, Điều còn lại, Đêm trắng... Năm 2019, chị được phong tặng danh hiệu NSƯT. Năm 2018, sau khi hoàn thành chương trình đào tạo đạo diễn, chị lui dần về hậu trường. Phương Nga trở thành phó đạo diễn trong nhiều vở như Nhân thế, Người đi dép cao su, làm trợ lý đạo diễn trong vở Bóng rối. Chị dựng một chùm kịch ngắn về Bác Hồ, được đánh giá cao. Với vai trò trợ lý đạo diễn, chị góp phần mang đến thành công cho vở Bóng rối - vở kịch đương đại về khát vọng “được sống là chính mình” của mỗi người. Lễ tang NSƯT Phương Nga được tổ chức sáng 19/7. Đến tiễn biệt NSƯT Phương Nga, các nghệ sĩ là tiền bối, đồng nghiệp, bạn bè, hậu bối không khỏi tiếc thương cho nghệ sĩ tài năng lại rời đi quá sớm. Cùng tham gia vở Điều còn lại với NSƯT Phương Nga, diễn viên Tô Dũng cho biết, nghệ sĩ Phương Nga không chỉ là đồng nghiệp mà còn là người chị thân thiết. Cả hai thường xuyên chia sẻ những vấn đề trên sân khấu và trong đời sống thường ngày. “Chị năng nổ, nhiệt huyết, say mê nghề. Tôi được chị truyền cảm hứng trong 11 năm làm nghề, công tác ở Nhà hát Kịch Việt Nam”, diễn viên Tô Dũng nêu. Với anh, vai bà Muộn của NSƯT Phương Nga trong Điều còn lại rất hay và rất khó để thay thế. Sự vui vẻ, nhiệt huyết của NSƯT Phương Nga truyền cảm hứng cho mọi người. Ngay cả khi phát hiện mắc ung thư, hiếm ai thấy được vẻ yếu đuối, thiếu nhiệt huyết của chị. Trong điếu văn, NSƯT Kiều Minh Hiếu, Phó Giám đốc Nhà hát Kịch Việt Nam nhấn mạnh, sự ra đi của nghệ sĩ Phương Nga khiến sân khấu kịch vắng bóng một nghệ sĩ tài năng, nhiệt huyết, khán giả không được thưởng thức sự thăng hoa của NSƯT Phương Nga trong các vai diễn. “Tổn thất to lớn này không gì bù đắp nổi với tất cả người thân, gia đình, họ hàng và những người bạn bè, đồng nghiệp”, NSƯT Kiều Minh Hiếu nói. Trước đó, gia đình và Nhà hát Kịch Việt Nam thống nhất tổ chức cho chị một lễ tang ấm cúng, trang trọng. NSƯT Phương Nga được tiễn biệt bằng bài nhạc không lời Khúc mùa thu (nhạc sĩ Phú Quang phổ nhạc). Đây là ca khúc yêu thích của Phương Nga với những ca từ rung động. Mỗi người tới viếng gửi tới Phương Nga bông hồng đỏ thắm - tượng trưng cho ngọn lửa nghề rực cháy. GIA LINH Nhạc và hoa hồng tiễn NSƯT Phương Nga Rời cõi tạm ở tuổi 48 đúng độ chín về nghề, NSƯT Phương Nga để lại niềm tiếc thương sâu sắc cho các nghệ sĩ sân khấu, đặc biệt là sân khấu kịch. Tiễn biệt NSƯT Phương Nga là bản nhạc không lời Khúc mùa thu (Phú Quang phổ nhạc) và những bông hồng thắm tươi. NSƯT Phương Nga là tài năng của Nhà hát Kịch Việt Nam, nhưng rời đi khi ở độ chín về nghề Không chỉ tích cực luyện tập thể thao, thương binh Nguyễn Thanh Hùng còn đam mê ca hát. Mỗi khi có bài hát yêu thích, anh lại mở mạng tìm những người dạy bài hát đó để học, sau đó tự tập. Anh từng tham gia nhiều hội thi văn nghệ quần chúng ngành lao động, thương binh, xã hội của quốc gia, giành được huy chương vàng với bài hát “Màu hoa đỏ”, huy chương bạc bài hát “Người mẹ của tôi” và “Người chiến sĩ ấy”… Năm 2019, thương binh Nguyễn Thanh Hùng nhận bằng khen của Thủ tướng Chính phủ do có nhiều thành tích trong lao động, vượt khó vươn lên, chiến thắng bệnh tật, đóng góp tích cực cho cộng đồng và xã hội.
RkJQdWJsaXNoZXIy MjM5MTU3OQ==