Tiền Phong số 202

8 VĂN HÓA - GIẢI TRÍ n Thứ Bảy n Ngày 20/7/2024 CHUYẾN TÁC NGHIỆP KHÔNG CÓ NGÀY VỀ Hàng chục nghìn hình ảnh, kỷ vật, tư liệu liên quan đến nghề báo, người làm báo Việt Nam được tập hợp về Bảo tàng Báo chí Việt Nam. Sáng 19/7, câu chuyện về những kỷ vật của liệt sĩ nhà báo được kể lại trong khuôn khổ tọa đàm Màu ký ức. Màu ký ức có sắc đỏ của máu cha ông đã hi sinh và cống hiến. Ký ức cũng có màu xanh hy vọng, tiếp thêm niềm tin, sức mạnh cho những người làm báo đương đại. Tọa đàm Màu ký ức do Liên chi hội Nhà báo Bộ VHTTDL phối hợp với Bảo tàng Báo chí Việt Nam (Hội Nhà báo Việt Nam) tổ chức. Chủ tịch Liên chi hội nhà báo Bộ VHTTDL Phan Thanh Nam khẳng định, với vai trò thư ký của thời đại, gần một thế kỷ qua, các thế hệ người làm báo Việt Nam cùng nhau viết nên những trang sử đầy tự hào của nền báo chí cách mạng nước nhà. Bảo tàng Báo chí Việt Nam trở thành ngôi nhà di sản của các thế hệ người làm báo, nơi lưu giữ và trưng bày trên 35 nghìn tài liệu, hiện vật qua các thời kỳ của nền báo chí Việt Nam. “Trong số đó có những tài liệu nhuốm màu thời gian, nhưng là ký ức vĩnh cửu về những thế hệ nhà báo đầu tiên của nền báo chí Việt Nam. Nhiều tài liệu, hiện vật vô giá của những nhà báo - chiến sĩ đã đổ máu, hi sinh trên con đường đưa thông tin, hình ảnh tới độc giả”, ông Phan Thanh Nam nói. Nhà báo Trần Văn Hiền (Phó Chủ tịch Hội Nhà báo Nghệ An) suốt 6 năm qua miệt mài viết về chân dung những nhà báo liệt sĩ. Nhà báo lão thành nhớ lại nhiều câu chuyện xúc động về những nhà báo hi sinh trên đường tác nghiệp. “Giai đoạn 1963-1975, có 66 nhà báo đi vào chiến trường và 19 người trong số đó hi sinh. Nhà báo Phạm Thị Ngọc Huệ (báo Trường Sơn) trúng tuyển đại học nhưng gác lại đường học hành, viết đơn bằng máu xung phong ra chiến trường rồi mất ở lũng Ka Tốc (tỉnh Khăm Muộn, Lào) do giẫm phải mìn trên đường đi công tác. Nhà báo Nông Văn Tư (báo Điện ảnh Quân đội) chọn trận địa pháo phòng không là nơi tác nghiệp để ghi lại những thước phim ác liệt nhất. Tháng 12/1971, trận địa pháo bị ném bom, nhà báo ngã xuống khi vẫn ôm hộp phim, vai đeo bình ắc quy dự phòng, toàn thân đầy máu còn ánh mắt hướng về phía ga Vinh”, nhà báo Văn Hiền kể. Nhiều nhà báo mất ở chiến trường, hài cốt của họ nằm trong ngôi mộ tập thể. Dọc sông Thu Bồn (Quảng Nam) cũng có tới hơn 100 nhà báo ngã xuống. Trước ngày lên đường, không ít người viết di chúc cho gia đình vì biết khó có ngày về. Tháng 6/1965, để lại hai con ở hậu phương miền Bắc, nữ nhà báo Lê Đoan được tổ chức bí mật đưa về căn cứ của T.Ư Hội Phụ nữ giải phóng Việt Nam ở Nam bộ. Bà nhắn với đồng nghiệp rằng: “Vẫn còn nửa trái tim rung đập mỗi khắc ở miền Bắc xa thẳm” - nơi hai con đang ngóng từng ngày. Tối 2/11/1966, nhà báo Lê Đoan và toàn bộ lãnh đạo Hội Phụ nữ giải phóng tỉnh Tiền Giang hi sinh vì trúng bom. KHÔNG CHỈ TƯỞNG NHỚ BẰNG KỶ VẬT Nhà báo cũng chính là chiến sĩ, lấy cây bút, máy ảnh, sổ tay làm hành trang lên đường. Nhiều nhà báo ra đi nhưng không có một dòng XUNG PHONG ĐI BỘ ĐỘI Tháng 9 năm ngoái, báo Tiền Phong đã tổ chức chương trình “Ánh lửa từ trái tim” lần thứ hai, với mục đích là cầu nối để các thương binh hiện đang điều dưỡng tại các Trung tâm thương binh trên toàn quốc có dịp gặp gỡ, giao lưu. Khi đó, tôi cùng với một số phóng viên trong tòa soạn được giao nhiệm vụ đến các trung tâm điều dưỡng, chăm sóc thương binh để mời một số thương binh tham gia cuộc giao lưu cho chương trình này. Tại Trung tâm Điều dưỡng người có công tỉnh Bắc Giang, chúng tôi được chị Nguyễn Thị Bích Thủy, Phó Giám đốc Trung tâm giới thiệu anh Nguyễn Thanh Hùng có giọng hát rất hay, có thể tham gia văn nghệ tại chương trình giao lưu. Đến khi gặp anh Hùng, ấn tượng đầu tiên của tôi là thấy anh có đôi tay vạm vỡ, chống nạng đi lại khá nhanh nhẹn dù đã mất một chân. “Ngoài hát hay, anh Hùng còn là một vận động viên. Anh từng tham gia Đại hội thể thao Người khuyết tật Đông Nam Á (Paragames) và giành huy chương”, chị Thủy cho biết. Tại chương trình “Ánh lửa từ trái tim” diễn ra sau đó, thương binh Nguyễn Thanh Hùng tham gia biểu diễn văn nghệ, hát bài “Vết chân tròn trên cát”. Khi biểu diễn trên sân khấu, nhìn anh cầm chiếc nạng gỗ để chống bên chân phải đã cụt gần hết, cả hội trường đã lặng đi. Hôm đó anh hát rất hay, đầy truyền cảm, khiến một phóng viên theo dõi mảng văn nghệ đứng cạnh tôi đã thốt lên: “Hay như ca sĩ chuyên nghiệp”. Gần đây, chúng tôi có dịp gặp lại thương binh Nguyễn Thanh Hùng. Anh Hùng cho biết, anh sinh năm 1964, trước đây do là con một nên được miễn nghĩa vụ quân sự. Năm 1986, khi đang làm việc tại Nhà máy phân đạm Hà Bắc, Nguyễn Thanh Hùng đã xung phong đi bộ đội. Đơn vị anh nhập ngũ thuộc đại đội 2, tiểu đoàn 237, trung đoàn 272 trực thuộc Quân đoàn 14, đóng tại vùng biên giới thuộc tỉnh Lạng Sơn. Trải qua những tháng ngày trong quân ngũ, Nguyễn Thanh Hùng dần trưởng thành, được đề bạt là tiểu đội trưởng kiêm pháo thủ số 2 pháo cao xạ 37 ly của đơn vị. Tháng 2/1988, trong một lần mang các bảng phương vị bắn của pháo cao xạ đi chỉnh sửa để phục vụ công tác huấn luyện, sẵn sàng chiến đấu, anh Hùng bị tai nạn nghiêm trọng. Vết thương do khi đang thực thi nhiệm vụ ấy khiến anh Hùng bị giập nát gần hết chân phải, cùng chấn thương ở đầu. Được đưa về bệnh xá Quân đoàn cấp cứu, bác sĩ phải cắt bỏ gần hết chân phải của anh. Sau ba ngày cấp cứu, chữa trị, anh được đưa về Bệnh viện Quân y 110 ở tỉnh Bắc Ninh để điều trị lâu dài. Tại đây, vết thương tại chân phải của anh phải phẫu thuật lần nữa, rồi điều trị hai tháng rưỡi mới được xuất viện. Là thương binh nặng, nhưng cựu chiến binh Nguyễn Thanh Hùng quyết vượt lên số phận, tích cực rèn luyện sức khỏe để tham gia các cuộc thi thể thao dành cho người khuyết tật. Năm 2003, tại Paragames lần thứ 22 được tổ chức tại Việt Nam, thương binh Nguyễn Thanh Hùng là thành viên đội tuyển quốc gia, và xuất sắc giành huy chương bạc môn đẩy tạ, hai huy chương đồng môn ném lao và ném đĩa. Thương binh Nguyễn Thanh Hùng (bìa trái) nói chuyện cùng Phó Tổng Biên tập báo Tiền Phong Lê Minh Toản (giữa) trong lần báo Tiền Phong về trao quà dịp 27/7 tại Trung tâm Điều dưỡng người có công tỉnh Bắc Giang ẢNH: K.N-Đ.A MẠCH NGUỒN TRI ÂN VÀ NHỮNG CÂU CHUYỆN Bài 2: Người thương binh nặng đoạt huy chương Paragames nKIẾN NGHĨA - ĐỨC ANH KÝ SỰ Trong hai cuộc kháng chiến, nhà báo cũng chính là chiến sĩ, lấy cây bút, máy ảnh, sổ tay làm hành trang lên đường. Gần một thế kỷ qua, các thế hệ người làm báo Việt Nam viết nên những trang sử tự hào của nền báo chí cách mạng nước nhà. Hoàn thiện tư liệu chân dung hơn 500 nhà báo liệt sĩ là cách để thế hệ người làm báo hôm nay gìn giữ, nối tiếp hành trình làm nghề vẻ vang của cha ông. Anh linh 511 nhà báo liệt sĩ được thờ tại chùa Da, xã Hưng Lộc, TP Vinh (Nghệ An) ẢNH: NGUYỄN PHÊ Đại biểu tham gia tọa đàm Màu ký ức trước khu tưởng niệm nhà báo liệt sĩ tại Bảo tàng Báo chí Việt Nam KỶ VẬT CỦA HƠN 500 NHÀ BÁO LIỆT SĨ: Những câu chuyện xúc động

RkJQdWJsaXNoZXIy MjM5MTU3OQ==