Tiền Phong số 162

9 n Thứ Hai n Ngày 10/6/2024 VĂN HÓA - GIẢI TRÍ viết về đảo, nhớ gửi báo cho mẹ em ở quê nhé, để mẹ đỡ nhớ em hơn! Số điện thoại của mẹ là: 0916…136”. KỶ NIỆM VÔ GIÁ, NGỌT NGÀO Buổi chiều thị trấn Trường Sa, tôi được cậu em mới quen lúc vào viếng chùa Trường Sa đưa đi thăm đảo. Bên âu tàu, cây phong ba cổ thụ vẫn đứng vững chãi, hiên ngang. Mặt trời đỏ lựng như chiếc nong lặn dần xuống biển. Tôi bỗng nhớ sự tích Bọc trăm trứng học từ thời tiểu học, thủơ Mẹ Âu Cơ đưa 50 người con lên rừng, Cha Lạc Long Quân dẫn 50 người con về biển.... Có phải cha ông ta từ thủơ hồng hoang dựng nước, “bao đời gây nền độc lập”, thì biển đảo đã là máu thịt của Mẹ Việt Nam rồi! Đại úy Phạm Thanh Tùng, Trưởng Ban Thanh niên Công an tỉnh Nam Định nói với tôi, gặp cán bộ, chiến sỹ, người dân ngày đêm bám đất, bám biển, anh rất khâm phục. “Em muốn truyền lửa chuyến đi này tới tuổi trẻ Công an Nam Định và tuổi trẻ tỉnh nhà. Em cũng muốn lan tỏa tình yêu biển đảo thông qua chương trình tình nguyện hướng về biển đảo nói chung và Trường Sa nói riêng” - Đại úy Tùng chia sẻ. Gắn bó với đoàn suốt chuyến đi, Đại tá Lê Hoàng Việt, Phó Chủ nhiệm Kỹ thuật Quân chủng Hải quân đánh giá: “Qua thực tế chuyến đi thăm động viên, tặng quà quân và dân trên huyện đảo Trường Sa, Nhà giàn DKI, chúng ta thấy rõ hiệu quả to lớn và rất thiết thực của phong trào cả nước hướng về Trường Sa thời gian vừa qua”. Tôi biết chắc rằng, mỗi người đến Trường Sa sẽ mang về những kỷ niệm thật đẹp: Những chiếc kẹo ngọt ngào người chị tặng các em nhỏ và cả người chiến sỹ trên đảo. Quả bàng vuông gửi về đất liền. Chữ ký nắn nót của người giữ đảo trên sổ tay và lá quốc kỳ. Chiếc vỏ ốc, vỏ sò từ lòng biển sâu, viên đá san hô, lá tra, bàng vuông tưởng vô tri… nhưng về đất liền lại thành kỷ vật vô giá. Người từ đất liền còn mang theo những câu chuyện riêng của mình, để kể với Trường Sa. Như cây đàn Ukulele trên đôi vai của chị Hồ Thị Việt Hà (Báo Chính phủ.vn) tặng các chiến sỹ đảo Đá Đông B. Còn hình ảnh nào đẹp hơn khi mỗi chiều lính đảo hát tình ca với cây đàn Ukulele ấy và sóng biển hòa nhịp để gửi về đất liền nỗi nhớ của các anh! Khi viết bài này, tôi cứ nghe đi nghe lại đoạn phỏng vấn Nhà văn Niê Thanh Mai - Chủ tịch Hội VHNT tỉnh Đắk Lắk. Mỗi khi nhắc đến Trường Sa chị lại nghẹn ngào. “Đến mỗi đảo, tôi đều có một cảm xúc khác nhau. Mỗi cảm xúc ấy đều chứa đựng sự khát khao và mong muốn của tôi trong rất nhiều năm tháng tuổi trẻ. Đặc biệt đến Trường Sa, khi dự lễ chào cờ, tôi đã khóc! Tôi khóc vì quá hạnh phúc. Nghe 10 điều tuyên thệ của chiến sỹ ở Trường Sa tôi vô cùng xúc động. Chính giây phút đó, tôi nghĩ rằng mình cần phải sống khác hơn, nỗ lực hơn theo một cách tích cực hơn, để xứng đáng với sự hy sinh, cống hiến của các chiến sỹ ở Trường Sa…” - Chị Niê Thanh Mai nói với Tiền Phong. Đặc biệt nữa là chiếc mũ Chiến sỹ Điện Biên (biểu tượng “quyết chiến quyết thắng”) anh Bùi Xuân Dự, Vụ trưởng Vụ Thư ký - biên tập Văn phòng Chính phủ mang từ Điện Biên Phủ về Hà Nội, rồi vượt triệu con sóng tặng cán bộ, chiến sỹ trên đảo Sinh Tồn. Xúc động nhất có lẽ là giây phút chia tay cán bộ, chiến sỹ và nhân dân thị trấn đảo Trường Sa. Những bàn tay người trên tàu, người dưới cầu cảng giơ lên vẫy chào, xa dần, xa dần, rồi lẫn vào đêm. Những tiếng hô nghe rất rõ rồi tan vào sóng biển và tiếng còi tàu rời bến ngân lên thật dài… “ Trường Sa vì Tổ quốc! Tổ quốc vì Trường Sa …! Tạm biệt đất liền! Tạm biệt Trường Sa… !” N.T Phút chia tay cảm động “Đến với Trường Sa, chúng ta càng thấy trân trọng từng tấc đất, đụn cát, rặng cây, hòn đá… hiên ngang giữa biển trời khẳng định chủ quyền biển đảo thiêng của Tổ quốc. Đến với Trường Sa, chúng tôi có một niềm tin tất thắng vào ý chí quyết tâm, tinh thần nghị lực, một lòng trung với nước, trung với Đảng, hiếu với dân, nhiệm vụ nào cũng hoàn thành, khó khăn nào cũng vượt qua, kẻ thù nào cũng đánh thắng của cán bộ, chiến sĩ ta…” Phó GS.TS DƯƠNG TRUNG Ý tại của mỗi bài hát”, nhạc sĩ Hứa Kim Tuyền chia sẻ. Những ca khúc nhạc Việt được đón nhận xuyên biên giới là điểm sáng âm nhạc Việt. Tuy nhiên, một số chuyên gia khẳng định, khó đánh giá nhạc Việt đã vươn tầm thế giới hay chưa, bởi các khán giả quốc tế chỉ biết đến một phần của ca khúc thay vì toàn bộ bài hát. “Một bài hát trở nên nổi tiếng chỉ là một phần nhỏ để xác định họ là một nghệ sĩ quốc tế. Để trở thành một nghệ sĩ quốc tế đòi hỏi nhiều yếu tố khác như ê-kíp sản xuất, kế hoạch quảng bá, tổ chức giao lưu với người hâm mộ… Một nghệ sĩ Việt muốn trở thành nghệ sĩ quốc tế phải là người có bản lĩnh, năng lực, ê-kíp hậu thuẫn hùng mạnh cũng như sự hiểu biết nhất định về thị trường quốc tế”, chuyên gia truyền thông Nguyễn Ngọc Long nêu. GIA LINH Cuốn tùy bút, phóng sự Trước nhà có cây hoàng mai của Minh Tự bản in của NXB Trẻ, tôi được tác giả kí tặng vào tháng 5/2016, cách nay vừa tròn 8 năm. Đã tùy bút còn phóng sự, thỏa sức tung tẩy, đọc mà cứ dè chừng sợ…hết! Để rồi, với tôi những con chữ ấy như những hạt mưa xứ Huế mà tôi từng cảm nhận từ gần 40 năm trước, thời khoác áo sinh viên Văn khoa tổng hợp cùng lứa với Minh Tự “tạnh mưa thì đã ướt rồi/ hạt mưa xứ Huế suốt đời không khô”. Tôi vẫn nói vui, xứ Huế mà tôi quen biết có hai người có thể phong là ‘thần cây’. Đó là cố nhà văn, nhà báo Nguyễn Xuân Hoàng - thần Ngô đồng; và Minh Tự - thần Hoàng mai. Không tin các bạn cứ đến trước cổng nhà của hai người, sẽ thấy. Trước cổng nhà Xuân Hoàng là cây Ngô đồng vạm vỡ thẳng vút mấy chục thước lên trời xanh. Còn trước nhà Minh Tự từ lâu đã xanh ngun ngút gốc Hoàng mai-rất-Huế. Và dĩ nhiên cả Ngô đồng lẫn Hoàng mai đều đã sống và đồng vọng trong những thiên tùy bút, bút ký trác tuyệt của họ rồi. Ngồi dự từ đầu tới cuối cuộc giới thiệu sách, ông Phan Ngọc Thọ - Phó Bí thư thường trực Thừa Thiên Huế chia sẻ “Sách của anh Minh Tự đã cho tôi cảm hứng xây dựng đề án ‘mai vàng trước ngõ’ cho thành phố Huế”. “Đào hoa lưu thủy bận tâm làm gì” Hoàng Phủ Ngọc Tường nhặt được câu thơ tiên giáng ấy trên đỉnh ngọn núi ảo ảnh Bạch Mã năm nào, ngụ ý rằng giữa chốn bồng lai tiên cảnh như này thì bận tâm tới chuyện nước chảy hoa trôi mà chi. Minh Tự, trong tùy bút lấy chính câu thơ trên làm tựa in trong cuốn sách này, trong lần lạc bước lên Bạch Mã Sơn tròn 20 năm trước, ngồi đốt lửa uống rượu cũng ám ảnh với ý tưởng mang cây hoa đào lên trồng nơi đây, để rồi buông ra câu kết “âu cũng chỉ là cái chuyện đào hoa lưu thủy, nhưng sao lòng dạ vẫn cứ bận tâm…”. Mối ‘bận tâm’ ấy theo suốt hơn 200 trang sách, từ Đi tìm lão mai, Cái chết của một lão mai, Trước nhà phải có cây hoàng mai, Còn ai đội nón, Không ai ăn hai lần trên một tô bún bò Huế, Vẻ đẹp giết chết thi sĩ, Đêm cuối năm dưới chân Tràng Tiền, Nỗi niềm chi rứa, Chỉ một cơn mưa là đã thành mùa đông, Khu rừng mưa nhiều nhất Việt Nam, Mây lành đã bay trong ta,… Đọc vào lâu lâu lại phải buông sách thừ người ra, để ngẫm, để soi vào tâm can mình đang còn nhiều vọng động. Một điều đặc biệt, dù là tản văn, tùy bút, nhưng trong cuốn sách này tác giả luôn chú trọng viết câu ngắn. Những câu ngắn như kiểu nói chuyện chậm rãi, thủng thỉnh của người Huế, phải lắng kỹ mới thấm. Ở bản in lại, tác giả lại càng dụng công chỉnh sửa để câu văn ngắn và sâu hơn. Sách viết về Huế nhiều vô cùng, đủ thể loại, nhưng với tôi, Trước nhà có cây hoàng mai đã cho tôi sự ngân rung đồng vọng hiếm hoi về đời sống và lẽ sống. Minh Tự gọi là Lối-Huế, còn tôi gọi đó là Sống-Huế. Sống không phải đối lập với chết, cũng không chỉ là tồn tại. Mà là sự giao hòa bất tận mọi cung bậc uyên nguyên. Sống-Huế, có lẽ như câu thơ tôi từng viết “hít vào kiếp trước - thở ra kiếp sau”. Nơi đó muôn kiếp, muôn cõi giao hòa… Và một điều nữa từ cuốn sách này, đó là những câu chuyện phần lớn được viết từ 15-20 năm trước, nhưng ngạc nhiên là đến nay gần như vẫn không cũ. Đó phải chăng là điều mừng cho Huế, phát triển mà không mất đi chất Huế? Lại nói về cái câu ‘nước chảy hoa trôi’. Có lẽ Hoàng Phủ lấy từ đôi câu này trong bài thơ Sơn trung vấn đáp của Lý Bạch “Đào hoa lưu thủy diểu nhiên khứ/ Biệt hữu thiên địa tại nhân gian”. Dịch nghĩa là “Hoa đào theo dòng nước chảy trôi đi xa/ Riêng có tất cả trời đất ở giữa chốn nhân gian này”. Thì vậy, chốn đời sống đẹp đẽ và lao lung này, mừng thay vẫn còn kẻ trăn trở và duy mĩ đến mức cực đoan như Minh Tự. TRẦN TUẤN “Với cuốn sách Trước nhà có cây hoàng mai, tôi muốn viết để mọi người hiểu đúng hơn về Huế, hiểu nhiều hơn về Huế và hiểu hay hơn về Huế”. Đó là chia sẻ của tác giả cuốn sách - nhà báo Minh Tự tại buổi giới thiệu ấn bản in mới của NXB Phụ nữ Việt Nam, có chỉnh sửa, bổ sung cùng bản dịch sang tiếng Anh. Không phải cứ áp dụng công thức sẽ thành công Chuyên gia truyền thông Nguyễn Ngọc Long cho rằng, có công thức để một ca khúc được lan tỏa, được khán giả quốc tế săn đón. Tuy nhiên, không phải cứ làm theo công thức đó sẽ thành công. “Công thức chung có đấy, nhưng không phải ai làm cũng thành và ngược lại có những ca khúc vô tình lại trở nên nổi tiếng. Bên cạnh đó, yếu tố may mắn cũng góp phần không nhỏ cho thành công của nhiều ca khúc”, chuyên gia nêu. Bộ sách song ngữ “Trước nhà có cây hoàng mai” ẢNH: PHAN THÀNH Có một cây hoàng mai xứ Huế Ca khúc Vũ trụ có anh của Phương Mỹ Chi trở thành xu hướng, được khán giả Thái Lan tìm kiếm, chia sẻ rầm rộ

RkJQdWJsaXNoZXIy MjM5MTU3OQ==