CẦN ĐIỂM SÀN ĐẦU VÀO Ở góc độ đào tạo, PGS.TS Trần Thanh Giang, Phó Giám đốc, Phó Chủ tịch Hội đồng Học viện Báo chí và Tuyên truyền, nhìn nhận trong bối cảnh truyền thông chuyển mình mạnh mẽ dưới tác động của công nghệ số, công tác đào tạo báo chí đang đứng trước nhiều thách thức, khó khăn để theo kịp xu hướng phát triển chóng mặt của truyền thông đa phương tiện. Theo ông Giang, một trong những hạn chế lớn nhất là chưa tích hợp đầy đủ và hiệu quả những kiến thức, kỹ năng liên quan tới công nghệ mới trong truyền thông. Sinh viên báo chí ra trường thường bị thiếu hụt năng lực xử lý dữ liệu, sản xuất nội dung đa phương tiện, tương tác với công chúng trên nền tảng số. Trong khi đó, những kiến thức, kỹ năng này lại đang trở nên cần thiết trước sự phát triển như vũ bão của báo chí trực tuyến, mạng xã hội và các loại hình báo chí mới như báo chí dữ liệu, báo chí di động... Chương trình đào tạo báo chí còn đối mặt với nguy cơ hụt hơi trước sự dịch chuyển về nhu cầu và hành vi của công chúng trên thị trường thông tin. Ông Giang thông tin, hệ sinh thái truyền thông ngày nay trải qua sự thay đổi lớn bởi xu hướng phát triển của truyền thông xã hội. Trong đó, công chúng không còn đứng ngoài mà dần trở thành một phần của quá trình kiến tạo và lan tỏa thông tin, là người đồng sáng tạo sản phẩm báo chí, truyền thông. Bối cảnh này đã và sẽ buộc các cơ quan báo chí phải thay đổi. Có thể nhận thấy, xu thế phát triển hiện nay đang đi theo hướng báo chí đa nền tảng. PGS.TS Đặng Thị Thu Hương, Phó Hiệu trưởng Trường ĐH Khoa học Xã hội và Nhân văn, ĐH Quốc gia Hà Nội, cho biết cả nước hiện có 7 trường đào tạo ĐH ngành Báo chí. Tuy nhiên, điểm chuẩn đầu vào của các trường khá cách biệt. Trong khi một số trường điểm chuẩn ngành này luôn thuộc top cao nhất, thậm chí, ở tổ hợp C00 (Văn, Sử, Địa), phải trên 9 điểm mỗi môn, thì ở một số trường, điểm chuẩn đầu vào lại nằm trong nhóm có điểm thấp nhất. Thậm chí, có trường, chỉ cần 13,5 điểm 3 môn (thấp nhất trong 15 năm kể từ khi mở ngành) là đủ điểm đầu vào để học ngành Báo chí. “Có lẽ, đây là một trong những lí do khiến tỉ lệ sinh viên ra trường làm đúng ngành tại một số trường vẫn chưa cao. Để đảm bảo chất lượng cho hoạt động đào tạo của ngành báo chí, nên chăng cần quy định ngưỡng đảm bảo đầu vào, để đảm bảo yêu cầu tối thiểu về năng lực học tập thể hiện ở kết quả học tập, kết quả thi, đánh giá để thí sinh có khả năng theo học và hoàn thành chương trình đào tạo”, bà Hương nói. KHƠI THÔNG ĐIỂM NGHẼN Về phía các cơ quan báo chí, đại diện các báo, hãng thông tấn truyền hình tham gia hội thảo cho rằng, thời gian tới, xu hướng chung là tòa soạn hội tụ, vì vậy đòi hỏi người làm báo phải có nhiều kĩ năng hơn. Ông Lê Quốc Minh, Phó Trưởng Ban Tuyên giáo Trung ương, Tổng biên tập báo Nhân dân, cho hay chuyển đổi số trong lĩnh vực báo chí, truyền thông là sự thay đổi toàn diện hoạt động báo chí - truyền thông trên nền tảng công nghệ số như thay đổi mô hình quản trị tòa soạn, tư duy và phương thức lãnh đạo, quản lí hệ thống; quy trình sản xuất, phát triển nội dụng và phương thức tác nghiệp đa nền tảng… Như vậy, ngoài nền tảng công nghệ, nguồn lực tài chính, khả năng thích nghi của mỗi cơ quan báo chí với tương lai kĩ thuật số tùy thuộc vào việc phát triển được hay không một thế hệ lãnh đạo, quản lí, đội ngũ người làm công tác báo chí - truyền thông với kiến thức, kĩ năng, kinh nghiệm lao động chuyên nghiệp trong môi trường số. Ông Minh đánh giá, thời gian qua, các cơ sở đào tạo báo chí - truyền thông đã sớm tích hợp, đưa các nội dung của chuyển đổi số vào chương trình đào tạo, bồi dưỡng. Tuy vậy, bối cảnh chuyển đổi số hiện nay đang đặt ra yêu cầu đối với cơ sở báo chí - truyền thông cần xác định triết lí, mục tiêu đào tạo phù hợp với xu thế mới; sớm xây dựng một khung chương trình chuẩn về đào tạo báo chí của quốc gia… GS.TS Lê Văn Lợi, Phó Giám đốc Học viện Chính trị Quốc gia Hồ Chí Minh, khẳng định, hiện nay hoạt động đào tạo báo chí - truyền thông đối diện nhiều thách thức, khó khăn. Trong đó còn một số điểm nghẽn chưa được khơi thông như chưa hình thành được một chuẩn chương trình đào tạo; cơ sở vật chất và nguồn lực khác cho đào tạo báo chí còn hạn chế… NGHIÊM HUÊ Khoảng cách thực tiễn và đào tạo Sinh viên ngành Báo chí – Truyền thông Trường ĐH Khoa học Xã hội và Nhân văn thực hành trong trường quay ẢNH: VĂN KIÊN THỜI SỰ 5 n Thứ Năm n Ngày 6/6/2024 nồi canh” CHUYỂN ĐỔI SỐ TRONG ĐÀO TẠO BÁO CHÍ – TRUYỀN THÔNG: “Đúng vai thì không bao giờ sai”, ông Tuấn nói. Trong khi đó, ĐBQH Mai Văn Hải (đoàn Thanh Hóa) chất vấn vụ việc liên quan đến Ngân hàng SCB. Nhiều công ty kiểm toán đã kiểm toán, nhưng không phát hiện dấu hiệu bất thường. “Cử tri đặt câu hỏi về trách nhiệm, vai trò của hoạt động kiểm toán”, ông Hải nói. Ông Tuấn tiếp tục khẳng định, ngân hàng này không thuộc đối tượng, không thuộc phạm vi của KTNN mà thuộc phạm vi kiểm toán độc lập. Bộ trưởng Bộ Tài chính Hồ Đức Phớc cho biết, mặc dù không kiểm toán Ngân hàng SCB, nhưng KTNN cũng đã đưa ra kiến nghị và lưu ý về trường hợp này. Về kiểm toán độc lập, ông nói, có ba công ty kiểm toán nước ngoài thực hiện, có những thiếu sót, sai phạm, các cơ quan đã điều tra, xử lý vụ án. “Trong thời gian tới, chúng tôi sẽ tiếp tục nâng cao chất lượng kiểm toán độc lập, phục vụ cho việc kiểm toán của các cơ quan, đơn vị, doanh nghiệp”, ông Phớc nói. CÓ “VÒI VĨNH, GỢI Ý, CHIA CHÁC” Theo ĐBQH Hoàng Đức Thắng (đoàn Quảng Trị), có ý kiến cho rằng, dù đã có nhiều cố gắng, nhưng đâu đó vẫn có hành vi tiêu cực của một số kiểm toán viên. Phổ biến là khi phát hiện sai phạm thì “vòi vĩnh, gợi ý, chia chác” khoản tiền sai phạm để bỏ qua, theo phương châm “đôi bên cùng có lợi”. Vậy, quan điểm của Tổng Kiểm toán về nhận định này? Ông Tuấn thừa nhận thực trạng đại biểu nêu là “có nhưng rất ít”, đây chỉ là những “con sâu làm rầu nồi canh”. “Chúng tôi kiên quyết loại bỏ những “con sâu” này để giữ được đạo đức, chuẩn mực”, ông Tuấn quả quyết. Đồng thời cho biết sẽ rà soát, hoàn thiện văn bản để kiểm soát chặt chẽ hành vi nhũng nhiễu, tham nhũng, tiêu cực của các cá nhân trong thực hiện công vụ. ĐBQH Vũ Thị Lưu Mai (đoàn Hà Nội) phản ánh thực trạng, ở đâu đó vẫn thấp thoáng căn bệnh sợ sai, sợ trách nhiệm, né tránh. Vậy phải làm gì để xử lý nghiêm những hành vi tham nhũng, vừa cương quyết đưa cuộc đấu tranh phòng, chống tham nhũng đi đến thắng lợi, vừa nuôi dưỡng được niềm tin, thắp sáng được ngọn lửa nhiệt huyết, bảo vệ được những người dám nghĩ, dám làm và mong muốn được cống hiến cho đất nước? Ông Tuấn đánh giá “câu hỏi của đại biểu thực sự khó”. Theo ông, để tăng cường hiệu quả phòng chống, phải xây dựng thiết chế phòng ngừa hiệu quả, chặt chẽ để “không thể tham nhũng”. Đồng thời, xây dựng thiết chế về phát hiện, xử lý nghiêm minh để “không dám tham nhũng”. Cuối cùng, phải xây dựng chế độ đãi ngộ hợp lý để “không muốn và không cần tham nhũng”. Để khắc phục đùn đẩy, né tránh, sợ trách nhiệm, ông Tuấn cho rằng, trước hết phải đẩy mạnh tuyên truyền, giáo dục, nâng cao ý thức trách nhiệm, trình độ, năng lực. Đặc biệt phải hoàn thiện thể chế để quy định rõ quyền và nghĩa vụ của từng công chức. LUÂN DŨNG Đào tạo báo chí – truyền thông sẽ phải thay đổi trong bối cảnh chuyển đổi số như hiện nay. Đó là nhận định của các đại biểu tại hội thảo Khoa học quốc gia về vấn đề này do Học viện Báo chí và Tuyên truyền phối hợp với Vụ Báo chí – Xuất bản (Ban Tuyên giáo Trung ương), Cục Báo chí (Bộ TT&TT) và Hội Nhà báo Việt Nam tổ chức ngày 5/6. Đại biểu Nguyễn Thị Lệ Thủy (đoàn Bến Tre) đánh giá, ngành du lịch vừa qua rất nỗ lực, tuy nhiên, lượng khách du lịch chưa như mong muốn. Bà đề nghị Bộ trưởng Nguyễn Văn Hùng cho biết định hướng, giải pháp để giải bài toán liên kết, chia sẻ, hài hòa lợi ích. Đại biểu Đào Chí Nghĩa (đoàn Cần Thơ) cũng chất vấn về giải pháp thúc đẩy hoạt động liên kết du lịch giữa các địa phương. Ông Hùng nói rằng, việc các địa phương cần làm là bám sát các quy định, có quy chế phối hợp giữa các bộ, ngành và địa phương. Theo ông, mỗi địa phương, doanh nghiệp cần xây dựng sản phẩm du lịch riêng và liên kết với các địa phương khác. Nhà nước sẽ định hướng về chủ trương, còn sự sáng tạo là của doanh nghiệp, người dân. Ông cũng lưu ý, các địa phương cần chú trọng thị trường nội địa với 100 triệu dân, xem du lịch nội địa là bệ đỡ. KHÔNG BAO CHE, DUNG TÚNG BỚT XÉN TIỀN THƯỞNG ĐBQH Nguyễn Minh Tâm (đoàn Quảng Bình) phản ánh, thời gian qua, dư luận xôn xao trước việc hàng loạt vận động viên thành tích cao tố cáo huấn luyện viên (HLV) bớt xén tiền thưởng, khẩu phần ăn... “Bộ trưởng cho biết giải pháp lâu dài để quản lý và đảm bảo không tái diễn tình trạng trên?”, đại biểu nêu. Trả lời, Bộ trưởng Nguyễn Văn Hùng khẳng định, đây là điều nhức nhối của ngành, dù chỉ là hai sự việc cá biệt. Đó là vấn đề tiền ăn của đội tuyển bóng bàn khi tham gia tập huấn tại Trung tâm Thể thao Hà Nội (Mỹ Đình); và tiền của đội thể dục dụng cụ, liên quan đến Trung tâm Thể thao của Hà Nội và bộ phận đội tuyển của trung tâm. Ông nói, khi phát hiện vụ việc, đã kiên quyết xử lý “không có vùng cấm, không có ngoại lệ”. Bộ đã kỷ luật hành chính và cung cấp thông tin cho các cơ quan chức năng để xem xét điều tra, xử lý. “Chúng tôi không bao che, dung túng”, ông Hùng nhấn mạnh, đây cũng là lời cảnh tỉnh trong công tác huấn luyện. ĐBQH Trần Quang Minh (đoàn Quảng Bình) phản ánh thực trạng đa số vận động viên băn khoăn “sẽ làm gì sau giải nghệ”, vì thời gian thi đấu đỉnh cao tương đối ngắn. Chính vì tương lai hậu thi đấu, nhiều vận động viên bỏ đam mê thể thao. Giải pháp gì để đảm bảo tương lai cho vận động viên sau khi giải nghệ? Ông Hùng khẳng định, các chính sách về đào tạo, việc làm, tiền thưởng trong thi đấu đến nay đã được áp dụng trong toàn quốc, qua đó góp phần động viên đội ngũ thể thao thành tích cao. Tuy nhiên, làm sao để giải quyết được việc làm cho vận động viên sau khi thi đấu đỉnh cao thì vẫn còn nhiều khó khăn. Không phải tất cả các vận động viên đều trở về cơ quan, đều làm công tác huấn luyện. Do vậy, cũng phải thay đổi cách tiếp cận giải quyết việc làm bằng nhiều cách. Bộ đang phối hợp với các bộ, ngành đánh giá tác động chính sách vừa qua, sau đó đề xuất Chính phủ ban hành chính sách mới theo hướng tạo điều kiện thuận lợi nhất cho vận động viên có thể tập trung, yên tâm thi đấu, phát triển ngành nghề. THÀNH NAM Các kỹ năng thực hành cơ bản của người làm báo chưa được chú trọng đúng mức. Điều này tạo ra khoảng cách lớn giữa lý thuyết và thực hành, hệ quả là không ít sinh viên ra trường còn non về chuyên môn và khả năng tác nghiệp, trong khi các toà soạn thường chú trọng vào năng lực thực tế.
RkJQdWJsaXNoZXIy MjM5MTU3OQ==