NÔNG QUANG KHIÊM Chiếc điện thoại chia Nói ra thì thành buồn cười, mấy ai tin, nhưng ông Lùng đang ghen với chiếc điện thoại iPhone của bà Pả. Từ ngày bà Pả có cái điện thoại thông minh, ông Lùng như mất vợ. Đấy! Giờ ông nằm đây, chân tê, lưng đau, trằn trọc mãi không ngủ được, bà Pả có đoái hoài gì đến đâu. Tay bà lướt Tik Tok, mặt cắm vào màn hình, tự cười khình khịch, ằng ặc. U80 mà như tuổi teen, cứ cười kiểu đấy có ngày hết hơi, thở ra không hít vào nữa cho mà xem. Giá đối thủ cướp vợ của ông bằng xương bằng thịt thì ông đã lao đến bóp cổ hắn mà gằn lên rằng: “Thời gian cuối đời tao chỉ còn bà ấy thôi, vui vẻ bên nhau ngày nào đời bớt phí ngày đó, thứ quan trọng nhất của người già là chia sẻ, biết chưa, hãy tha cho tao!”. Nhưng tình địch này là vô hình, ông đành chịu. Giận vợ rồi ông giận lây sang con. Nhà có mỗi một thằng con trai, ông bà cùng nhau nuôi nấng, vất vả như nhau, giờ con lập nghiệp, lấy vợ ngoài thành phố, thành đạt rồi, nó lại bên trọng bên khinh, cứ để ông dùng cái điện thoại cục gạch. Nhiều lúc nhớ con, nhớ cháu, muốn nói chuyện qua Messenger, Zalo ông Lùng cứ phải đợi bà Pả gọi rồi sang ngồi ké, nói ké. Càng nghĩ ông càng thấy tủi thân, đôi lúc thấy thừa thãi và cô đơn trong chính ngôi nhà của mình. Hừ! Không ai mua điện thoại thông minh cho thì ông tự mua. Tiền hằng tháng con gửi cho ông có dùng đến đâu. Sáng, ông Lùng gọi đứa cháu lấy xe máy đưa ông ra trung tâm xã mua hẳn một con iPhone mới. Mua điện thoại về đến nhà rồi nhưng ông vẫn bực. Hôm nay, phải độ hơn chục cuộc số máy lạ gọi cho bà Pả: “Alo! Chúng tôi gọi từ Trung tâm tài chính CREDIT… chị có nhu cầu vay tiền không ạ! Không cần thế chấp, không cần các thủ tục…”. Phía bên này bà Pả thật lịch sự và nhỏ nhẹ: “Dạ không, tôi già rồi, các con gửi tiền về hàng tháng đầy đủ ạ…”. Bực thế chứ, chúng nó lừa đảo hết đấy, lạ gì. Ông đi lướt qua bà, định nhắc bà là chặn hết các số lạ lại, chứ cứ mỗi ngày hàng chục cuộc gọi hỏi cho vay tiền, nhất là toàn gọi vào lúc trưa thì lấy đâu ra thời gian mà nghỉ. Nhưng chợt ông sững lại, mắt ông nổ hoa đom đóm, đầu choáng váng. Trong tin nhắn Messenger của bà hiện lên hình ảnh một người trung niên cao to, đẹp trai, mặc quân phục nước ngoài, kèm theo dòng chữ: “Tôi là Liam, cựu quân nhân hiện sống tại Las Vegas, rất hân hạnh được làm quen với em!”. Thế mà bà cũng nhắn lại thật tình tứ: “Rất hân hạnh được làm quen!”. Messenger lại hiện lên tin nhắn: “Cho anh số tài khoản ngân hàng, anh tặng em món quà nhân dịp làm quen!”. Lộn tiết lên đầu, ông giằng lấy cái điện thoại, nhắn: “Em đang cần tặng một chiếc quan tài, nếu không tặng em một bộ răng giả cũng được, loại răng xỉn màu, vừa đen, vừa nâu, vừa vàng, giống bộ răng cũ của em hai mươi năm trước”. Messenger hiện lên hai cục xương xếp chéo rồi mất liên lạc luôn. Bà Pả làu bàu: “Tuổi này còn ghen, đến chịu!”. Đúng lúc đó lại có số máy lạ gọi đến, ông ấn nút nghe, đầu dây bên kia một giọng nam vang lên đầy vẻ thách thức: “Chúng tôi gọi đến từ Công ty Điện lực. Hiện tại ông bà chưa hoàn thành tiền điện nên chúng tôi sẽ cắt điện nếu ông bà không nộp tiền trước mười lăm giờ chiều nay. Để nộp tiền, đề nghị ông bà liên hệ ngay số máy….”. Đang cơn điên, ông Lùng gầm lên: “Mày giỏi thì cắt luôn đi. Mày tưởng tao là bà Pả à, tưởng tao là con lừa à”. Tút tút, đầu dây bên kia tắt máy. Bà Pả trách: “Người ta thông báo đàng hoàng thế mà ông gắt, nhỡ đâu chiều nay họ cắt điện thật thì sao”. “Lừa đảo giờ nó tinh vi thế đấy, nhưng đừng hòng qua mắt tôi”. Bà Pả giành lại cái điện thoại: “Lừa gì, người ta gọi đúng số máy của mình, nói đúng tên, đúng địa chỉ..”. Ông Lùng bỏ xuống bãi. Thế là ông bà thành giận nhau. Đang sửa cái đõ ong ở dưới bãi thì ông Lùng nghe bà Pả gọi giật giọng, hoảng hốt: “Ông ơi thằng Chài nói cháu ông bị tai nạn rồi, làm sao bây giờ”. Ông quên ngay cơn giận, lập cập chạy lên nhà: “Cháu bị thế nào? Sao rồi?”. Bà Pả ú ớ nói không ra câu. Ông Lùng nhìn cái www.tienphong.vn SÁNG TÁC 14 27-28/12/2025 MINH HỌA: VŨ XUÂN TIẾN rẽ
RkJQdWJsaXNoZXIy MjM5MTU3OQ==