Những hình ảnh được một trong số các giáo viên của Trường Tiểu học xã Hồng Thu (huyện Sìn Hồ, tỉnh Lai Châu) chụp lại đã khiến người xem thực sự lay động. “Chân cứng đá mềm”, các thầy cô với quyết tâm tạo điều kiện học tập cho học sinh đã không quản ngại băng rừng, vượt suốt với bàn ghế nặng cõng trên vai.
Theo nữ giáo viên, đây chỉ là một việc làm bình thường của những thầy cô giáo vùng cao mà thôi, không phải là việc gì quá to tát: “Ở đây vào mỗi đầu năm học, mùa mưa đường đi khó khăn trơn trượt, lại hẹp nên các thầy cô phải cõng bàn ghế trên lưng rồi chuyển ra ngoài đường to mới có ô tô đi được. Tuy có vất vả nhưng nghĩ tới cảnh các em học sinh có được những bộ bàn ghế lành lặn để học, trong lòng chúng tôi cũng thấy vui rồi”.
Cô Lục cũng cho hay, so với nhiều nơi khác thì điểm trường trung tâm của Trường ở đây có đầy đủ điều kiện hơn. Địa phương và nhà trường đã phối hợp xây dựng mô hình nuôi ăn bán trú cho học sinh, tập trung các em từ các điểm lẻ về trường trung tâm để có điều kiện dạy và học tốt hơn.
Cũng là giáo viên "cắm bản" của Trường Tiểu học Hồng Thu từ năm 2011 tới nay, cô giáo Tần Huy Giao cho biết, ở vùng cao này tuy đời sống còn nhiều thiếu thốn nhưng các thầy cô luôn nỗ lực vì tình yêu nghề, yêu học trò. Ngắm những ánh mắt trong veo của lũ trẻ vùng cao mới thấy yêu nghề của mình đến như thế nào, bất chấp mọi khó khăn vất vả.
"Sáng hôm qua lúc vận chuyển ghế cho các em học sinh trời đổ mưa rất to. Chúng tôi chân đi ủng, mang theo cả áo mưa, quần áo khô rồi người thì cõng, gánh hay vác cả bàn ghế lên vai và băng rừng. Đoạn đường từ bản Pa Cha Ô ra được đường lớn (mà ô tô có thể đi) mất khoảng 2 tiếng đồng hồ đi bộ. Khi cõng đồ, mệt ở đâu thì ngồi nghỉ ở đó", cô Giao chia sẻ.
Nụ cười quên mệt mỏi nhọc nhằn của cô giáo trên con đường gian nan.
Được biết, Trường Tiểu học Hồng Thu có hơn 600 học sinh ở cả 5 khối từ lớp 1 - lớp 5, trải đều ở 30 lớp. Các em học sinh chủ yếu là con em đồng bào dân tộc H'Mông.
“Thật cảm động cho lòng yêu nghề của các cô giáo vùng cao này. Gồng mình cõng bàn leo dốc vậy mà vẫn tươi cười. Thật đáng để khâm phục, đáng được biểu dương!”, bạn Lê Tư bày tỏ.
Bạn Lữ Chuyên động viên: “Ở thành phố đi ôtô xe máy đi làm, ở vùng cao vùng sâu vùng xa vùng khó khăn thì dùng lưng cõng bàn, ghế lên lớp. Khác nhau một trời một vực. Cố lên các đồng nghiệp vì các em học sinh thiệt thòi.Chúc các bạn thành công”.
Từng bám bản gieo chữ, cô giáo Nguyễn Viên kể: “Ngày mới ra trường mình về vùng đặc biệt khó khăn. Trẻ người non dạ không biết mình đã mang thai, đường gập ghềnh hiểm trở, tay yếu đường lầy nên ngã xe, xảy thai lần đầu và liên tiếp 2 lần sau nữa... có những hi sinh mấy ai thấu hiểu”.
Đồng cảm với nỗi gian truân của thầy cô giáo miền núi, thầy giáo về hưu Lê Công Tố chia sẻ: “Ngày mình mới ra trường đi dạy từ khu chính vào khu lẻ 2km mà 9 cái khe 10 cái dốc các bạn ạ, cho nên mình thấy thương đồng nghiệp này quá. Chúc các cháu mãi có sức khỏe và cố gắng yêu nghề nhé!”