Google News

Chạy đua TPO

TP - Là phóng viên trẻ đứng chân tại địa bàn miền Trung, tôi được giao nhiệm vụ “thức ngủ” cùng báo Tiền Phong điện tử TPO. Bởi vậy với tôi, thời gian ở ngoài đường nhiều hơn ở nhà.

Đua trong lũ, đua trong bệnh viện

Tôi vẫn nhớ như in trận ngập lịch sử đêm 14 sáng 15/10/2023, mưa lớn trút xuống liên tục, thành phố Đà Nẵng chìm trong biển nước.

Tại rốn lũ trên đường Mẹ Suốt (phường Hòa Khánh Nam, quận Liên Chiểu) nước lũ dâng cao bất ngờ, có nơi nước ngập hơn 2 mét và chảy xiết. Nhiều hộ dân phải sơ tán khẩn cấp. Trong số 4 người chết vì mưa ngập, có một em học sinh ở trọ trên đường Mẹ Suốt, bị đuối nước ngay trong nhà. Giữa dòng nước lũ đục ngầu, mưa tầm tã, tôi cố giữ chắc chiếc máy ảnh để ghi lại từng khoảnh khắc khi lực lượng cứu hộ dò dẫm từng bước giữa dòng nước xiết đưa người dân ra khỏi khu vực ngập sâu.

Hình ảnh người cha, người mẹ ôm con băng qua dòng lũ, những người tay xách nách mang đồ đạc vội vã vượt qua con đường ngập nước khiến tôi nghẹn lòng. Những dòng tin, bức ảnh tôi gửi về không chỉ phản ánh chân thực cuộc sống người dân giữa tâm lũ, mà còn là lời kêu gọi, là tiếng nói của đồng bào miền Trung đang cần sự giúp đỡ.

Khi đã có đầy đủ hình ảnh và thông tin, tôi lập tức viết bài, xử lý ảnh ngay tại hiện trường bằng điện thoại và gửi về tòa soạn. Trong nghề báo, nhất là ở một tòa soạn như Tiền Phong điện tử, nơi nhịp thông tin dồn dập từng phút thì tốc độ đưa tin không chỉ là tiêu chí mà còn là trách nhiệm.

Một kỷ niệm khác trong nghề tôi cũng không thể quên, đó là lần tôi được phân công “cắm chốt” săn tin tại bệnh viện sau vụ xe khách từ đường cao tốc La Sơn – Túy Loan lao xuống vực sâu 30m trong đêm làm 2 người tử vong, 21 người bị thương. Trong cảnh hỗn loạn của phòng cấp cứu, nơi tiếng còi xe cứu thương, tiếng khóc nức nở của người nhà bệnh nhân xen lẫn âm thanh bộ đàm từ lực lượng chức năng, tôi vừa phải quan sát, vừa ghi chép, vừa cố gắng kết nối với bác sĩ, nhân chứng, người nhà để xác minh thông tin. Mỗi lời kể, mỗi ánh mắt đều mang theo một phần câu chuyện mà tôi phải truyền tải với sự chính xác tuyệt đối.

Trưởng thành

Tác nghiệp trong mưa bão, nắng nóng, cháy nổ hay tình huống khẩn cấp không chỉ là những thử thách nghề nghiệp, mà còn là cơ hội giúp tôi trưởng thành. Mỗi hoàn cảnh khắc nghiệt dạy tôi cách thích nghi, cách giữ vững tinh thần và trách nhiệm với từng con chữ. Hơn thế, đó là những khoảnh khắc tôi cảm nhận sâu sắc ý nghĩa của nghề báo, mang đến sự thật, đồng hành cùng cộng đồng và kể những câu chuyện lay động lòng người. Sau tất cả, niềm vui lớn nhất là khi bài viết được đăng tải mang lại giá trị cho độc giả và góp phần nhỏ bé vào việc lan tỏa thông tin , sẻ chia với những mảnh đời khó khăn. Với tôi, đó chính là động lực để tiếp tục cầm bút, bất chấp mọi thử thách.

Những khoảnh khắc ấy nhắc tôi rằng, ngòi bút có thể không làm được điều lớn lao, nhưng nếu đi đúng hướng nó có thể làm dịu mọi nỗi đau, tạo niềm vui cho nhiều người.

Tôi biết ơn tòa soạn, nơi cho tôi cơ hội được trưởng thành qua từng bài viết, từng dòng tin. Và tôi biết ơn chính mình vì đã chọn con đường này, một con đường không bằng phẳng, nhưng đủ lý tưởng và cảm xúc để mỗi lần cầm bút lên đều là một lần sống trọn với trách nhiệm, sự thật và niềm tin, góp phần nhỏ bé vào dòng chảy thông tin chân thực, nhân văn mỗi ngày.