Bóng đá Việt Nam 2018: Những khoảnh khắc ấn tượng

Bức ảnh của năm. Quang Hải giữa muôn trùng vây cầu thủ Philippines. Ảnh: Lâm Thỏa
Bức ảnh của năm. Quang Hải giữa muôn trùng vây cầu thủ Philippines. Ảnh: Lâm Thỏa
TP - “Đội tuyển đừng vô địch trong lòng người hâm mộ nữa”- tiếng tha thiết của một cổ động viên trước trận chung kết phục hận cuối năm. Ý nói tất cả hãy đừng hài lòng với địa vị nhì mà “như nhất”, nhì mà được ưu ái xưng tụng như nhà vô địch. Thế rồi 2018 khép lại xứng đáng là “Năm bóng đá” với những khoảnh khắc đẹp và không thể tuyệt hơn.   

1/Bức ảnh của năm. Cơ man ảnh đẹp trong năm nhưng cú bấm máy chộp cảnh Quang Hải bị bốn cầu thủ Philippines thập diện mai phục trong trận bán kết lượt về AFF Cup, cực độc. Phóng viên Lâm Thỏa báo VnExpress chụp. 

Trung vệ chém đinh chặt sắt Alvaro Silva người Philippines- đồng đội cũ của Quang Hải ở CLB Hà Nội đưa bức ảnh (có mặt mình) lúc ấy đang lan tỏa khắp nơi, lên trang cá nhân và viết: “Chỉ cách này mới ngăn được cậu đó, người anh em”. Bức ảnh cho thấy độ quan trọng của “cầu thủ xuất sắc nhất AFF Cup 2018”, tính chất quyết liệt của trận đấu, và sự lao lực của nghề. Nét mặt Hải tứ bề thọ địch trong ảnh vừa tập trung vừa chịu đựng, nỗ lực, hoắm vào, khắc khổ và già chục tuổi.

2/Ăn mừng độc đáo. Tại U23 châu Á thì khó ai qua được cú tay khoanh mặt vênh của Văn Thanh sau quả phạt đền lạnh lùng kết liễu Qatar. Cùng đó, bước chạy của các đồng đội nhào đến Thanh cũng tuyệt đẹp, một cơn lốc nghiêng nghiêng màu trắng.Thanh ta lại còn làm động tác né không thèm ôm hoặc nhận cái ôm của đồng đội ngay, làm họ phải rượt đuổi. Ăn mừng chất lừ và quá đàn ông!

Ở AFF Cup, Lâm tây ôm cột gôn, làm dấu thánh và khóc nức nở lúc trận chung kết hạ màn là cảnh tượng giống với một kỳ W.C  hơn. Trước đó khi Anh Đức ghi bàn trận gặp Mã Lai vòng bảng, trong khi đồng đội nhảy cẫng ôm nhau thì Lâm đưa tay chào kiểu nhà binh rồi hôn lên quốc kỳ trên ngực áo. Đẹp và cảm động! Nhớ lại, Sơn “công chúa” (Nguyễn Hồng Sơn) cũng hay mừng pha ghi bàn của mình mạnh mẽ như vậy với điệu chào lính tráng- dân Thể Công mà lỵ.

3/Khúc bi tráng Thường Châu. “Cầu vồng trong tuyết” của Hải “con” quá mỹ miều nhưng pha hối hả cào tuyết của các đồng đội để Hải ghi bàn cũng chấn động tâm can bởi nó hội tụ vẻ đẹp của bóng đá: điều kiện kỹ thuật để làm bàn, sự chăm chỉ tập trung, tình đồng đội, bối cảnh làm nên chuyện... vân vân. Giả sử trận cầu đó không trắng xóa như thế, như đá ở Bắc cực không bằng, thì độ bi tráng không đến thế dù tỉ số là thế nào đi nữa.

Thua cuộc ở phút cuối, 119,  quá đau! Duy Mạnh nhận quốc kỳ của cổ động viên từ khán đài trao cho, bèn tìm một đụn tuyết để cắm rồi đứng nghiêm chào. Một trong những hình ảnh khiến bản giao hưởng Thường Châu thêm bi tráng diễm lệ.

4/Văn hóa và tâm hồn Nga qua bức tâm thư. Thư ngỏ của người phụ nữ Nga gửi “con trai Li-ô-va yêu quí của mẹ” chỉ hơn 300 chữ mà gói được bao điều. Nào chặng gian nan phấn đấu của Lep Sonovich Đặng (Đặng Văn Lâm), nào tình cảm sâu đậm với quê chồng, và tri ân đến những địa chỉ cần thiết. Thư chân thành xúc động mà không quá ủy mị, thẳng thắn mà ý nhị, riêng chung đều trọn vẹn. Thật không hổ danh công dân cường quốc văn hóa văn học, một tâm hồn Nga nồng hậu tinh tế. Tình mẫu tử vĩ đại.

Một góc đời tư khác cũng khiến hot boy Lâm tây tăng chóng mặt fan, view: dòng trạng thái ba năm trước trên mạng xã hội-giống thư ngỏ bắn tin xin việc, kết thế này thì gì mà các cô gái chả lăn như bống: “Viết status này vì Lâm chịu không nổi được nữa khi thấy các bạn tập mà không có Lâm ở đấy”.

5/Bài hát của năm. Năm qua, không gì ngọt ngào hào sảng hơn Việt Nam ơi của nhạc sĩ nghiệp dư Minh Beta tức Bùi Quang Minh mỗi khi cần hát khúc khải hoàn bóng đá. Nó gần như choán chỗ của Đường đến ngày vinh quang (Trần Lập) trong những cung bậc thăng trầm bóng đá mất rồi. Giọng mộc tươi tắn của Minh Beta trong MV hoàn chỉnh Việt Nam ơi nghe chừng hiệu quả hơn bất cứ ca sĩ nổi tiếng nào hát kỹ thuật đỉnh cao. Những trái tim Việt Nam của Phương Uyên, Niềm tin chiến thắng của Lê Quang... càng không thể lại được Việt Nam ơi về độ truyền cảm hứng trong “Năm bóng đá” vừa qua. 

6/Khóc hết. U23 đá chung kết bên Trung Quốc thì ở nhà, 9 vạn khán giả lấp đầy ghế và mặt sân Mỹ Đình háo hức xem qua màn hình khủng. Họ có đầy lý do  để khóc cười trong trận cầu như thế, và một trong những pha đáng nhớ là khi Phó Thủ tướng Vũ Đức Đam trẻ trung áo đỏ sao vàng đứng đó cầm giấy gọi tên từng cầu thủ đang quyết đấu trong mưa tuyết bên kia, khiến nhiều cổ động viên không còn làm gì được hơn là khóc lặng!

Những người đàn ông to lớn như Dương Vũ Lâm (trưởng đoàn thể thao Việt Nam tại AFF Cup) và Nguyễn Đức Cảnh (HLV thủ môn) đều mếu máo giàn giụa trong cái ôm tập thể của ban huấn luyện và lãnh đạo đội lúc tiếng còi mãn cuộc vang lên ở Mỹ Đình tối 15/12/2018, báo hiệu thời khắc đăng quang lần hai đã đến. HLV Park Hang Seo cũng rơi lệ. 

Bóng đá Việt Nam 2018: Những khoảnh khắc ấn tượng ảnh 1 Nước mắt hạnh phúc của Chủ tịch Hội đồng Huấn luyện quốc gia Nguyễn Sỹ Hiển khi U23 vào chung kết

Một trong số người nổi tiếng cũng khóc mùi mẫn gây cảm động và phấn khích là ca sĩ Đàm Vĩnh Hưng, vào phút Bùi Tiến Dũng, Văn Thanh cùng đồng đội hạ gục Qatar tiến vào chung kết. Nước mắt đàn ông làm tan chảy nữa là của chuyên gia Nguyễn Sỹ Hiển- Chủ tịch Hội đồng Huấn luyện Quốc gia, cũng vào giờ khắc U23 ghi tên mình vào trận chung kết lịch sử. Ông lúc ấy là khách mời bình luận trận bán kết của VTV. Trong khi các tráng niên bình luận viên ngồi cạnh dù xúc động vẫn hớn hở nói tía lia thì danh thủ này nghẹn ngào ứa lệ, mãi sau mới thốt nên lời.  

7/Đố không cười. Cả nước bao phen trải qua cơn bi hài tập thể trong một năm. Ví dụ cùng xơi món “xôi lạc” miếng khi đói- gói khi no ở ASIAD, hoặc mếu dở vì bị tay tiền đạo Công Phượng nó “lừa”. Ngoắt ngoéo, đảo thiên đảo địa, khổ công lừa ba hậu vệ và thủ môn Philippines xong điềm nhiên lừa nốt cả nước với bàn thắng tưởng mười mươi té ra không phải! Đúng là đố không cười về pha lừa lọc này, về sự nhảy cẫng ăn mừng rồi tịt ngóm của chính mình, về việc có ngày mà cả nước bàn một chủ đề - “Phượng lừa”. 

Trên mạng có đoạn phim tổng hợp những pha ăn mừng khó đỡ. Nổi tiếng nhất là ông bố trẻ nhảy như choi choi, tay đấm vào không khí, miệng cắn chặt chiếc khăn, sung sướng vì đội nhà ghi bàn nhưng không dám hét vì sợ con nhỏ mất ngủ. Ông trẻ khác đang bế con thì “vào!” bèn ném phịch xuống giường để rảnh tay múa may, làm nó khóc thét. Một tay khác sướng phát rồ nhìn quanh nhà ném được gì là ném, xe đẩy của con cũng tan tành!

8/Phát ngôn ấn tượng. Bình luận trước trận đấu quan trọng nhất AFF Cup, danh thủ Hồng Sơn hé lộ lý do đội tuyển của anh thua đau tại chung kết giải này cách đây hai chục năm: “Hồi đó chúng tôi ra sân trong tiếng khua chiêng gõ trống, cả sân bừng bừng khí thế, cổ động viên hò hét tên của từng cầu thủ. Tất cả khiến chúng tôi cảm thấy phải đá nhanh, phải sút liên tục, cuối cùng không tuân thủ chiến thuật của HLV nên thua”.

Trực tiếp xem trận cầu “đau khổ” đó, tôi cứ tưởng các cầu thủ sẽ nói thua là do kém may mắn, bởi cầu thủ ghi bàn Sasi Kumar vốn vụng về. Kỷ niệm của Hồng Sơn cũng là bài học cho đàn em khi đá sân nhà. 

Sau khi đăng quang, được hỏi anh cảm nhận thế nào về các cầu thủ trong giờ phút chờ đá trận chung kết, đội trưởng Văn Quyết đáp: “Tôi cảm nhận sự lạnh lùng của anh em”. Đấy, bản lĩnh hơn thế hệ đàn anh. Khá khen cho hậu sinh, và cho sự chân thật của Văn Quyết. 

Một trong số phát ngôn ấn tượng

Park Hang Seo- người Hàn Quốc nổi tiếng nhất Việt Nam, tuyên bố trước trận chung kết AFF Cup: “Chúng tôi sẽ không làm người hâm mộ thất vọng”. Đăng quang rồi thì kể lại: “Tôi đã yêu cầu các cầu thủ chiến đấu hết sức mình và không được làm người hâm mộ thất vọng”. Đơn giản thế thôi- “không làm thất vọng” mà đâu dễ, một câu nói thể hiện ý chí sắt đá, tình cảm dạt dào. Và cuối cùng họ đã làm được!

MỚI - NÓNG