1001 thắc mắc: Loài cá kỳ lạ nào ở Nam Cực khiến giới khoa học hoang mang?

TPO - Cá đá vây đen -  một loài động vật phi thường sống trong môi trường biển lạnh nhất Trái Đất và có thể sống sót ở nhiệt độ dưới điểm đóng băng của nước ngọt.

Trong những loài cá độc đáo, các nhà khoa học đã bị loài cá Chaenocephalus aceratus và các chi khác trong họ cá đá gây hoang mang, do thực tế chúng là loài động vật có xương sống duy nhất thiếu gene hemoglobin chức năng. Điều này có nghĩa là cơ thể của chúng không tạo ra các tế bào hồng cầu mang oxy trong máu. Kết quả là, máu của chúng có màu trắng ma quái.

Về cơ bản, loài cá này tồn tại trong tình trạng thiếu máu liên tục. Ngoài ra, cá đá có trái tim quá khổ và xương của chúng có mất độ khoáng chất rất thấp.

Nếu con người có những đặc điểm này, chắc chắn bác sĩ có thể sẽ kết luận rằng họ đang mắc một căn bệnh hoặc rối loạn. Tuy nhiên, những đặc điểm này rất cần thiết cho sự sống sót của cá đá.

Loài cá đá này đã chuyển hướng từ dòng dõi tạo ra cá gai khoảng 77 triệu năm trước. Kể từ đó, cá đá đã đạt được một số tính năng quan trọng.

Đơn cử là việc chúng đã phát triển khả năng sản xuất các protein hoạt động như một loại "chất chống đông", giúp chúng tồn tại khi Nam Đại Dương nguội lạnh.

Cá đá cũng đã mất nhiều tính năng trong quá trình tiến hóa của chúng, bao gồm các bộ gene liên quan đến nhịp sinh học. Chúng biến mất khi loài cá đá quen với một môi trường nơi mùa hè và mùa đông liên quan đến ánh sáng hoặc bóng tối liên tục trong nhiều tháng.

Vì sao cá sống dưới băng thường tụ tập đến các lỗ thủng?

Về mùa đông, nhiệt độ ở các nước hàn đới xuống rất thấp, thường dưới 0 độ C nên ao hồ sông ngòi đều bị phủ một lớp băng dày. Trong thời gian này, cá sống dưới đáy hồ rất thích bơi đến những lỗ thủng của lớp băng và liên tục sủi tăm. Vì sao vậy?

Chúng ta đều biết nước có thể hoà tan một phần ôxy trong không khí. Nói chung nước ở các ao hồ sông ngòi có thể tự cung cấp ôxy đủ để cá thở.

Khi nước mới đóng băng, lượng oxy hoà tan còn nhiều, cá dồn xuống đáy hồ sống ở tầng nước ấm áp, lúc này chúng hoạt động rất ít, quá trình thay đổi tế bào diễn ra chậm hẳn lại. Nhưng lớp băng mỗi ngày một dày, ôxy trong không khí rất khó hoà tan vào nước.

Mặt khác, hàm lượng oxy trong nước giảm dần do bị các loài tiêu thụ và do quá trình phân huỷ các chất hữu cơ ở đáy hồ. Đồng thời, hàm lượng carbonic trong nước tăng dần, nếu vượt quá giới hạn sẽ khiến cá không sống được.

Hiện tượng thiếu oxy xuất hiện trước tiên ở tầng nước sâu, và lan dần lên các tầng trên. Do khó thở ở tầng đáy hồ, cá phải ngoi lên cao. Nhưng lượng oxy ngày càng giảm khiến cá hô hấp rất khó khăn, bởi vậy chúng thường tập trung ở xung quanh những lỗ thủng của lớp băng để thở, thậm chí có con còn nhảy lên miệng hố.

Một nguyên nhân khác của hiện tượng này là vì cá rất thích ánh sáng. Tầng nước sâu ở dưới lớp băng thường tối mờ, trong khi ở dưới những lỗ thủng thường có nhiều ánh sáng mặt trời chiếu xuống.

Để bổ sung ôxy cho hồ nuôi cá, ở các nước hàn đới, về mùa rét người ta phải đục thủng nhiều lỗ ở lớp băng trên hồ, nhờ thế đàn cá sẽ an toàn sống đến mùa xuân.

Voi và tê giác phần lớn sống ở vùng nhiệt đới, chốc chốc lại xuống nước ngâm mình, nhưng sau khi lên khỏi mặt nước, chúng thường phun lên cơ thể một thứ bùn nhão hoặc một lớp khá dày nước bùn loãng, kết quả là người bẩn vẫn hoàn bẩn.

Chúng có dại dột không nhỉ? Không. Kỳ thực, lớp bùn đó sẽ là "tấm màn" chống muỗi cho voi. Tuy da của voi và tê giác rất dày, nhưng ở giữa các nếp gấp của da lại có nhiều chỗ là da non mỏng mềm, không thể địch nổi vô số côn trùng hút máu như muỗi, ruồi càng cua, ruồi trâu. Lũ côn trùng này rất thích chui vào các nếp gấp của da động vật đẳng nhiệt cỡ lớn như voi và tê giác, ra sức cắn và châm chích, khiến những con vật to lớn đó vừa đau vừa ngứa.

Hơn nữa, động vật đẳng nhiệt sau khi tắm xong thì mạch máu dưới da nở ra rất to so với bình thường, rồi bốc mùi tanh hôi hấp dẫn côn trùng hút máu. Voi và tê giác cũng gặp phải tình trạng đó. Vì vậy, để tránh phiền toái, chúng bôi bùn nhão và nước bùn loãng để mong lấp kín những vết nhăn trên da, hình thành màng bảo vệ mình khỏi những kẻ không mời mà đến. Mặt khác, khi vừa lên khỏi mặt nước, da dẻ còn đang ướt, đắp ngay bùn lên da mới dễ dính