> HLV Mai Đức Chung trong mắt đồng nghiệp
Người đầu tiên lãnh nhiệm vụ dẫn dắt ĐTVN hội nhập là HLV Vũ Văn Tư lúc ĐTVN chuẩn bị tham dự SEA Games 1991. Tuy nhiên, chiếc ghế của HLV này chỉ tồn tại đúng bảy ngày, và nó sụp đổ cùng cuộc đào ngũ khỏi Nhổn của 11 cầu thủ Quảng Nam-Đà Nẵng, Hải Quan và CSG vì điều kiện sinh hoạt, luyện tập thiếu thốn.
Để lấp chỗ trống, người ta đã phải huy động các cầu thủ Thể Công cùng HLV của họ là ông Nguyễn Sĩ Hiển lên làm nhiệm vụ. Tất nhiên kết quả kỳ hội nhập ở Philippines năm đó không thể khả quan khi bóng đá VN mới lần đầu trở lại đấu trường quốc tế.
HLV Trần Duy Long là người thứ ba ngồi lên chiếc ghế HLV trưởng ĐTVN khi chuẩn bị cho vòng loại World Cup 1994 và ĐT chỉ có được một chiến thắng và bảy trận thua. Kỳ SEA Games cuối năm 1993, ĐTVN cũng chỉ có một trận thắng, hai trận thua, bị loại khỏi vòng bảng và đi kèm đó là chiếc ghế của HLV Trần Duy Long.
Sau ông Long, ĐTVN trải qua chín đời HLV ngoại liên tiếp kéo dài trong chín năm và gặp hái không ít thành công với hai ngôi á quân, một hạng ba SEA Games, một chức á quân, hai hạng ba giải vô địch ĐNA (Tiger Cup). Hai HLV Tavares và Riedl là những người có cùng có hai giai đoạn dẫn dắt tuyển VN thời kỳ này.
Sau sự ra đi của HLV Tavares cuối năm 2004 bởi trận thua Indonesia 0-3 ngay trên sân nhà Mỹ Đình ở Tiger Cup, HLV thủ môn Trần Văn Khánh trở thành diễn viên đóng thế làm nhiệm vụ dẫn dắt ĐTVN thi đấu nốt trận đấu cuối cùng gặp đội tuyển Lào.
Ở trận đấu duy nhất nắm quyền đó, ĐTVN của HLV Trần Văn Khánh đã giành chiến thắng trước đội tuyển Lào với tỷ số 3-0. Tuy nhiên, chung cuộc ĐTVN vẫn phải xếp thứ 3 ở bảng A và phải nhường vé vào bán kết cho Indonesia và Singapore.
HLV nội thành công nhất trong lịch sử 1/4 thế kỷ vừa qua của bóng đá Việt Nam là HLV Mai Đức Chung, nhưng chỉ là với các đội Olympic.
Năm 2007, khi HLV Riedl vắng mặt do phải trải qua ca phẫu thuật ghép thận tại Áo, ông Chung xe ca đã được trao quyền dẫn dắt đội tuyển Olympic VN thi đấu tại vòng loại Olympic Bắc Kinh 2008 và đã giành được một số thắng lợi quan trọng trước các đối thủ Tây A như Liban và Oman.
Sau đó, HLV Riedl tiếp tục trao cho HLV Mai Đức Chung quyền chỉ đạo đội tuyển Olympic VN trong 3 trận đấu cuối cùng của vòng loại Olympic.
Đến tháng 10-2008, HLV Mai Đức Chung lại được tạm quyền dẫn dắt đội tuyển U22 VN tham dự Cúp Merdaka diễn ra tại Malaysia và mang về chiếc cúp vô địch sau khi thắng chủ nhà Malaysia ở loạt đá luân lưu 11m.
Đến giữa năm 2011, ông Chung lại được chỉ định làm HLV trưởng ĐTVN đá trận sơ loại World Cup 2014 với tuyển Macau trước khi HLV Falko Goetz chính thức tiếp quản ghế nóng.
Nhìn lại các ông thầy nội trong quá khứ, có thể thấy dường như họ thích hợp với vai trò tạm quyền hơn là khi được sắm vai chính thức. Còn ở lần này, nếu được tin tưởng giao phó nhiệm vụ một cách chính thức, liệu các ông thầy nội có mang lại thành công cho ĐTVN?